Tư Đồ cùng Ân Thịnh một trước một sau vội vã xông lên đỉnh của tòa nhà, mới vừa đá văng cửa ra Tư Đồ đã kéo Ân Thịnh lại không cho y nhúc nhích.
"Cậu ra phía sau tôi!"
"Làm gì?!"
"Lỡ như phía trước có gì nguy hiểm..."
"Tư Đồ Bách, chuyện quỷ dị đến mức này anh nghĩ rằng dùng súng đạn là có thể giải quyết được sao?!"
"Ân Thịnh"
Tranh cãi quyết liệt được một hồi, Ân Thịnh bực bội đẩy Tư Đồ qua một bên xông vào, cùng lúc đó, Tư Đồ liền rút khẩu súng ra cầm trên tay, toàn thân đều trong trạng thái cảnh giác cao độ, sẵn sàng nả một viên vào đầu bất kỳ một kẻ nào.
Tay phải Ân Thịnh vung xuống, ba tấm bùa chú liền xuất hiện trong tay, y kẹp giữa mấy ngón tay rồi giơ ngang ngực, ba tấm bùa màu vàng mỏng dính như có linh hồn, dựng lên thẳng tắp.
Bùa chú màu vàng chợt mơ hồ nhấp nháy, Ân Thịnh cũng phát hiện có điều bất ổn, cũng không quay đầu lại, chỉ nói: "Tư Đồ anh lùi về phía sau đi, đối phương..."
"Câm miệng!"
Tư Đồ gầm nhẹ một tiếng, ngữ khí hung bạo trước nay chưa từng có.
Ân Thịnh quen hắn được mấy ngày cũng chưa từng thấy qua dáng vẻ nóng nảy này của Tư Đồ, nhất thời ngây ngẩn cả người, có chút không hiểu vì sao hắn lại phản ứng mạnh đến vậy.
"Không lùi về phía sau thì thôi không lùi...", Ân Thịnh bất mãn tự lẩm bẩm: "Lớn tiếng như vậy bộ tưởng tôi bị điếc hay sao?"
Hai người chậm rãi di chuyển đến giữa sân thượng, gió thổi mây đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-trieu-quy-su/102239/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.