Đầu tiên có thể loại bỏ chỗ ở của quan huyện, người bên trong không ít, nha hoàn đã có tám người... Cũng không phải nói không thể giấu người, mà là lúc có sinh lý thì không tiện.
Đúng! Nếu khẳng định kẻ trộm vẫn còn ở tại huyện nha, phải biết con đường bài tiết của hắn. Kẻ trộm cho Huyện lệnh kỳ hạn là hai ngày, hai ngày này có thể ăn lương khô, nhưng ngươi không thể không bài tiết. Cho dù thả ở trong quần cũng có mùi vị, mọi người không thể không ngửi thấy. Âu Dương ở công đường một mình trầm tư.
" Thiếu gia! Sao lại ném ta đi."
Âu Bình ở trước nhà cầu nhà Âu Phong, Âu Dương không ngờ đã đi trước.
" Hư!"
Âu Dương nhỏ giọng nói:
" Kẻ trộm ngay tại phụ cận."
" Hắn sao mà to gan như vậy?"
Âu Bình nhìn bốn phía chung quanh, bộ dáng kia thoạt nhìn xem ra càng giống kẻ trộm hơn.
" Ta nói rồi, chỉ cần kế hoạch chu đáo, địa phương càng nguy hiểm thì càng an toàn. Một huyện Tân Thành lớn chừng nào chứ, hai đạo hắc bạch liên thủ người còn sống sớm muộn cũng chạy không được."
Âu Dương ngồi chồm hổm trên mặt đất sờ soạng, sau đó tay trái phủi bụi trên tay phải ra:
" Tựa hồ là vụn lương khô."
" Thiếu gia?"
" Đừng cãi ta, ta suy nghĩ, ngày đó ban đêm chỉ có hai gã nha dịch trực ban. Trực đêm hoặc là ngủ hoặc là hai người tụ cùng một chỗ uống rượu. Ngoại trừ cửa kia, muốn đi vào thư phòng lấy quan, thứ nhất là đi cửa chính, thứ hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/66750/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.