Hai đứa nhóc thả câu bên hồ, một là Âu Dương10 tuổi, một là con của quản gia nhà đại bá Âu Dương tên Âu Bình, nhỏ hơn Âu Dương một tuổi. Đại bá có ít điền sản, dùng cách nói hiện đại là địa chủ, những điền sản này đều là quản gia quản lý, dựa theo các gia trưởng an bài, Âu Bình về sau coi như là thư đồng của Âu Dương.
"Tiểu thiếu gia!"
Đứa ở xưng hô Âu Dương là thiếu đông gia, người một nhà thì đều xưng hô tiểu thiếu gia.
"Đã nói một trăm lần với ngươi, đừng kêu tiểu thiếu gia, kêu tên."
"Không dám, lần trước cha ta nghe được ta kêu tên ngươi, trở về liền đánh một trận."
"Tùy ngươi!"
Âu Dương cảm giác rất mất hứng, sống chung cùng một tiểu quỷ chưa đủ lông đủ cánh. . . Đương nhiên lông mình cũng chưa mọc đủ, nhưng dù sao mình đã từng lớn rồi.
"Tiểu thiếu gia, sao ngươi không cùng chơi với mọi người?"
"Bởi vì ta có bệnh."
"Ngươi sinh bệnh rồi?"
Âu Bình kinh hãi, liền bị đánh.
"Sợ cái gì, người ăn ngũ cốc hoa màu, sao có thể không sinh bệnh?"
Âu Dương thở dài: Một chút cảm giác ẩn dấu cũng không có, thực không biết mấy năm này mình làm sao nhịn nổi. Thấy bộ dáng Âu Bình lo lắng liền an ủi:
"Lừa ngươi đó, không sinh bệnh."
Lúc này nha hoàn Tiểu Thúy bối rối chạy tới:
"Tiểu thiếu gia, lão gia bảo ngươi trở về ngay."
"Trở về?"
Âu Dương nhìn trời hỏi:
"Đại bá có phải rất giận bảo ngươi tìm ta?"
"Dạ!"
"Có phải vừa rồi có người tìm đại bá?"
"Đúng vậy, tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/66741/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.