Âu Dương nói với Cam Tín:
"Gọi thêm hai mươi đến ba mươi quan sai tới đây, tiền lương hạ xuống mỗi tháng một quan. Bên này mỗi người dẫn ít nhất hai đồ đệ thành một tổ. Sau đó rồi hãy chia khu vực, do tiểu tổ phụ trách trị an khu vực."
"Vâng, đại nhân."
Cam Tín đứng bên có điểm lo lắng nói:
" Đại nhân, chức huyện thừa bỏ trống dù sao cũng không quan trọng lắm, nhưng ghế trống của chức huyện úy sẽ làm cho hương binh không đầu. Một khi thực sự có kẻ cướp lẻn vào huyện ta, chỉ dựa vào lực lượng sai dịch chỉ sợ khó có thể chu toàn."
"Ừm, huyện úy giúp ta làm một số chuyện cá nhân, có lẽ sắp trở về rồi."
Âu Dương nói:
" Hương binh gì đó, hay là tạm thời do chủ hộ các thôn phụ trách. Ngươi chọn một số người, phụ trách đóng mở cửa thành là được rồi."
Âu Bình đứng bên nói:
" Thiếu gia, ngươi thấy Triển bộ đầu có thể hay không?"
"Không thể, Minh Khanh nữ nhân chân nhỏ, không cưỡi được ngựa, không đi đường được, chỉ có thể ngồi kiệu. Lại thêm mùa hè nóng nực, thời gian mỗi ngày đi đường tất nhiên không nhiều lắm."
Âu Dương nói:
" Theo như ta phỏng chừng, còn mười ngày nữa thì có thể đến rồi."
Âu Bình hỏi lại:
" Thiếu gia, ngươi xem có cần bố trí một vài hạ nhân không."
Cam Tín đứng bên nói:
"Phải đó đại nhân, đại nhân còn trẻ chưa lập gia đình, mỗi ngày riêng chuyện ăn cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1939825/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.