Tư lão gia tử khẽ gật đầu, sau khi xuy xét hỏi:
" Ngươi cảm thấy Tư Khám thế nào?"
"Tư huynh cái gì cũng tốt, chính là thiếu chút giảo hoạt của thương nhân."
" Không biết anh bạn trẻ có thể giúp ta hay không?"
"Xin ngài cứ nói."
" Ngươi cũng biết đó, Tư gia chúng ta có chút sản nghiệp ở Đông Kinh Kim quốc. Ngày nay Kim quốc mặc dù không có cướp bóc, nhưng không có nghĩa là sẽ không cướp bóc. Hoàn Nhan A Cốt Đả đã cho chúng ta tối hậu thư, hoặc là khai trương một lần nữa, hoặc là đừng ở lại Kim quốc nữa. Nếu nói cũng là lỗi của chúng ta, chỗ tiệm vải, tiệm gạo kia... thậm chí là tiệm quan tài hầu hết đã đóng cửa. Ta chuẩn bị để Tư Khám đi đến nói chuyện, xem có tểh cho chúng ta thêm chút thời gian hay không. Chúng ta cũng nhìn rõ ràng thế cục hai nước."
Âu Dương hỏi:
" Ý của ngài là, ta cùng đi với Tư huynh đến Kim quốc một chuyến?"
" Đúng! Ít nhất để hắn gia hạn kỳ hạn đến hai năm, sau hai năm ta nghĩ cục diện Liêu Kim đối đầu tất nhiên thay đổi, đến lúc đó hẵng xem thử nên đứng về bên nào."
Tư lão gia tử cười nói:
" Anh bạn trẻ yên tâm, bất luận kết quả, bảo đảm đi lại an toàn. Chút chữ tín này của người Nữ Chân vẫn sẽ có, sẽ không nuốt lời như người làm ăn chúng ta, nhưng nhớ rằng đừng tiết lộ nguồn gốc của mình ở Tống Triều."
" Vãn bối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1939785/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.