"Không tốt!"
Hoàn Nhan Lan trực tiếp dùng tiếng Hán nói:
"Đi!"
"Kẻ đó nhìn ta làm gì, không thấy thủ hạ đều đang dán hồ sao? Làm gì vậy? Ta bị kẹp giữa hai bên mắc mớ gì tới ngươi. Đưa cái này cho khoái mã giao đến cho hoàng thượng, sau đó vừa in ấn vừa phân phát ở Dương Bình, mỗi đơn vị một trăm tờ. Phát cho toàn bộ các hương."
Âu Dương căn dặn:
"Mỗi hương miễn phí phát một phần, nếu thêm mỗi trang 10 văn tiền, không cho thiếu nợ, nhớ đấy."
"Đại nhân!"
Cam Tín giống như ruồi bọ không đầu lao đến đây, thấy tình cảnh này thì ngẩn người, nhưng lập tức nói:
"Hoàng thượng phái người tới hỏi, báo có ra kịp không."
"Ra rồi, mang cái này cho nàng đem đi."
Âu Dương nói với Trầm Mị:
"Nói cho nàng ta biết, ta đây rất nhiều việc, không rảnh cùng nàng ta mò mẫm phá phách."
Trầm Mị trả lời:
"Nàng ta nói nàng ta không phải mò mẫm phá phách. Nàng nói ngươi về đến Tống, căn bản không để ý tới nàng gì cả."
Âu Dương áy náy nói:
"Ta quả thật không có thời gian. Ngươi xem, vừa về đến đã phải lao vào làm việc, con kiến cũng so ra chưa chăm bằng ta. Sau đó lại lên kinh, bây giờ sắt chưa kịp nguội đã phải đi in báo sao?"
Âu Dương thấy Hoàn Nhan Lan không định nói đạo lí chút nào đành phải thâm tình nhìn Hoàn Nhan Lan:
"Ngươi không phải muốn ta lấy ngươi sao?"
Hoàn Nhan Lan bị câu hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1939749/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.