"..."
Âu Dương hít thở gấp gáp, vội nói:
"Bệ hạ, chuyện này chúng ta đã thương lượng rồi, thần không muốn cưới tiểu Thanh."
"Hả? Vậy khanh muốn cưới ai? Nữ mã tặc kia sao?"
Triệu Ngọc nói bâng quơ:
"Đến kỹ viện làm chuyện hồ đồ, lẽ nào khanh chê hai người thị nữ trẫm tặng cho khanh không được xinh đẹp?"
kao! Cái này mà người cũng biết sao.
"Khanh là bề tôi, nếu đổi lại là người khác, trẫm lập tức sẽ hạ thánh chỉ bắt khanh và Tiểu Thanh thành hôn, khanh dám không tuân theo sao? Chỉ có điều trẫm không muốn làm như vậy, khanh vốn sống ở ngoài triều đình, trẫm lo lắng rằng một ngày nào đó khanh sẽ tự ý cùng với một nữ nhân nào đó kết hôn, thì Tiểu Thanh của trẫm cuối cùng vẫn thích hợp làm phu nhân hơn. Tiểu Thanh với Trẫm tình như tỷ muội, trước kia đều là nàng ấy tuổi còn nhỏ mà đã vì trẫm bôn ba khắp nơi, bây giờ trẫm muốn cho nàng ấy một chốn để trở về..."
Triệu Ngọc xoay người nhìn Âu Dương:
"Khanh sẽ không bức trẫm phải hạ thánh chỉ đó chứ?"
"... Bệ Hạ không kết hôn, vi thần nào dám kết hôn trước chứ?"
"Hừ! Năm ấy là khanh đề ra chủ ý này, nói rằng trẫm nên thủ thân mười năm, trời sẽ phù hộ cho Đại Tống, khanh quên rồi sao?"
Mô hôi Âu Dương tuôn ra như thác nước Lư Sơn, hỏi:
"Bệ hạ, người có thể không quan tâm đến chuyện này được không?"
"Không được, hôm nay khanh ưng thuận cũng phải ưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1939719/chuong-104-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.