🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dung Phi lắc đầu:



"Theo ta được biết, thì dù có khóc tê tâm liệt phế thế nào cũng ko đả động nổi hoàng thượng, hoa thạch cương vẫn như thế. Sau khi bớt đi thuế phú ngoài định mức, thì cuộc sống của bách tính cũng tàm tạm ."



"Tàm tạm cái con khỉ."



Gã đàn ông căm phẫn nói:



"Ngươi là nói đến tám trăm dặm bến nước nhà ta đó hả? Nói là thái thượng hoàng thu, chúng ta còn tưởng rằng đổi hoàng đế thì có thể trả lại cho chúng ta. Không ngờ vẫn là một con khỉ. Đi hái một đài sen, bán được ba đồng tiền, thì phải đóng một đồng thuế. Các ngươi nói xem. Ăn cái gì chứ? Càng đáng giận hơn là, một vài tên quan khỉ gió ở cái châu này còn muốn tăng thêm thuế nước nữa. Một lần con thuyền chạm nước thì cần một trăm đồng.



Nơi này vận khí không tốt, cá không đánh bắt được, còn phải thêm tiền vào. Cam Tín hỏi:



"Vậy nếu không có tiền thì sao?"



"Nhỏ thì bắt lại, ép người trong nhà ngươi kiếm tiền cho ngươi trả nợ, lớn thì trực tiếp đem thuyền của ngươi sung công."



Âu Dương nói:



"Chuyện này ngươi phải đến tìm Hoàng Gia báo, để họ giúp ngươi nói một chút. "



"Việc mà đương kim hoàng thượng ghét thấy nhất là đi***, ta vừa đi đến cửa nhỏ thì liền không cho ta vào. Bảo ta đến cái chỗ gì đó để tiếp đãi. Lão tử tới để nói chuyện, không phải tới để vay tiền, ta lật tung cả cái bàn này ngay tại chỗ."



Âu Dương cười

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1939705/chuong-107-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thiên Tống
Chương 107-2: Bắt giặc (2)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.