"Uhm... Nếu xét ở cương vị tri huyện Dương Bình, thì khanh đích thực đã làm rất tốt, nhưng nếu xét ở cương vị quan chức trong triều, thì khanh cũng đích thực là đã phạm luật. Chiếu theo quy tắc đã có từ trước, khanh làm tốt chức trách của một tri huyện, thưởng cho khanh trăm lượng hoàng kim. Nhưng phạm luật không thể không trách, nên sẽ giáng khanh xuống làm Thái Thường Tiến Sĩ bát phẩm, ba năm không được thăng chức, chúng ái khanh thấy thế nào?"
"Bệ hạ anh minh!"
Quần thần đồng thanh. Việc này trước đã có lời mang tính chất quyết định của Thái Kinh rồi, Triệu Ngọc lại dựa theo tính xác định này mà thưởng phạt, cũng coi như đã xong. Ba năm không được thăng chức, cũng khiến cho một vài lão thần an tâm. Nay có Trương Huyện Minh trong Xu Mật Viện, lại có thêm một tên tài giỏi như Âu Dương, mọi ngươi đương nhiên là ăn không tiêu.
"Tạ ơn bệ hạ."
"Nghe nói khanh mang đến vài món đồ, khanh lui ra ngoài điện trước."
"Vâng!"
Âu Dương vội chạy đi. Hắn biết chuyện mà triều đình bàn bạc không đến phiên mình xen vào.
Triều hội hoàn tất, các đại thần nối đuôi nhau rời triều. Tên quan tiểu bát phẩm Âu Dương cứ đứng ở trước cửa điện mà chắp tay hành lễ. Phần lớn các đại thần đều có thái độ đáp lễ, đến Thái Kinh cũng nói vài câu khách khí với Âu Dương.
Đợi các đại thần tản đi hết, một tên nội thị vệ mới bước ra và nói:
"Bệ hạ đã cho người thông báo lúc ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1939689/chuong-111-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.