Thấy Triển Minh đã lùi tới mép đài, Âu Dương nghiến răng, nhỏ giọng nói như thì thầm:
"Tiểu Thanh, ta thích nàng."
Tiếng 'bùm, chát' vang lên trong lòng, Tiểu Thanh vì lời này của Âu Dương mà sốc tới mức dừng ngay động tác, ngã lăn trên võ đài.
"Đùa chút thôi mà.!"
Triệu Ngọc vội la lớn:
"Tuyển thủ ngã xuống sàn, thi đấu tạm dừng."
"Tiếp chiêu!"
Tiểu Thanh giận dữ, nàng lập tức bay lên, một quả đấm bay thẳng về phía mặt của Âu Dương. Chiêu này vừa xuất ra, trong lòng hai người một ấm một lạnh. Âu Dương là ấm, nhớ lại lúc mới quen, nha đầu này cũng dùng chiêu thức củ chuối này để đánh mình.Dù nói là không có tình cảm gì thật, nhưng dù sao cũng là bạn cũ, mình lại dùng chút thủ đoạn lừa gạt người ta thật là có chút áy náy.
Màlòng Tiểu Thanh lúc này lại như đóng băng, nhớ năm xưa xuất ra chiêu này, mình đã bị hắn chặn lại, sau đó lại bị người ta ném phăng ra ngoài. Mình lại để một chân trên tường, tiếp tục truy sát. Nhưng mấu chốt là ở đây nào có bức tường nào? Đúng như dự đoán, Âu Dương không tự chủ đưa tay ngăn lại, sau đó thuận thế ném Tiểu Thanh ra phía sau, nàng ấy cứ thế mà rơi xuống vùng đất cát.
Cái ném này khiến Âu Dương cả kinh, vội chạy về hàng ghế của các khán giả đang không ngừng rục rịch hét lớn:
"Không được phép đánh tuyển thủ nữ."
Tiểu Thanh không thèm tiếp nhận hảo ý của Âu Dương, nàng nhìn Âu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1939633/chuong-122-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.