"Được, để tiểu nhân thử xem!
Trậm Mị lo lắng:
"Đại nhân, đây không phải là đầu tư đó chứ?"
"Nói thật với ngươi, thứ vật này có thể dò ra được thiếc chôn không sâu trong lòng đất. Ta tính bán một lô mìn thiếc cho Liêu quốc, sau đó lại bán một lô máy dò mìn cho Kim quốc, Sau đó lại bán một lô mìn sứ cho Liêu quốc, rồi bán tiếp một lô máy dò mìn khác cho Kim quốc. Sau đó lại tiếp tục cải tạo, trước hết cứ bán mười chuyến mìn đã rồi sẽ đổi qua vũ khí khác."
"Đại nhân mới trẻ tuổi thì đã có xuất thân như vậy, chắc chắn không phải là chuyện ngẫu nhiên."
"Ngươi là đang nói nhân phẩm ta không tốt?"
"Không dám, không dám...."
Trầm Mị vội nói:
"Đại nhân, không phải triều đình không đồng ý đầu tư sao? Ngộ nhỡ triều đình biết được...."
"Ha ha!Thứ đồ chơi này có thể được gọi là vũ khí sao?"
Âu Dương vừa cười vừa nói:
"Kẻ nào muốn dựa vào món đồ này để tố cáo ta, thì kẻ đó đã quá ngây thơ rồi.Lát nữa ngươi hãy đi tìm Lý Dật Phong, truyền lại cho hắn những hiểu biết của ngươi về Kim quốc."
"Vâng!, vậy tiểu nhân xin lui xuống trước."
"Uhm!"
Xưởng quân sự của Âu Dương phát triển ổn định, tuyệt đối không chỉ như những gì mà nó biểu hiện ở bên ngoài. Trên thực tế, Âu Dương đã tạo thành đường dây liên hệ với Hàn Thế Trung và Trương Huyền Minh ở trong triều đình, chuẩn bị cho bán một lô vũ khí. Bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1939628/chuong-123-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.