" Xin chào..."
Một con ngỏ nhỏ một bóng đen thở dốc ngăn cản hai người đi đường, phóng viên Giáp nương theo ánh đèn lồng nhàn nhạt quan sát, suýt nữa thổ huyết, không ngờ lại là Lý Dật Phong. Lý Dật Phong khập khiễng vịn tường đi tới nói:
" Hoàn Nhan cô nương, tại hạ xã trưởng Lý Dật Phong phân xã Hoàng Gia báo thường trú ở Đông Kinh, có thể làm phiền ngươi đồng thời bắt giữ con tin và tiếp nhận phỏng vấn của bổn báo không."
Ánh mắt hắn lợi hại, đùi bị đâm một kiếm, đồng thời lập tức khóa chặt mục tiêu, lặn xuống nước, chui lỗ chó, khó khăn lắm theo sát được nàng đón đầu ở trong con hẻm tối này.
Đây là chuyên nghiệp, một phóng viên có tinh thần nghề nghiệp đủ tiêu chuẩn! Sự kết hợp giữa tinh thần phóng viên chiến địa hiện đại và nhân dân lao động cần cù dũng cảm, luôn có thể sinh ra một vài quái vật.
...
Âu Dương nghe xong lời của thái y liền biết mình sắp không xong rồi, trong lòng không có gánh nặng gì ngất đi, dù sao không cần đoán cánh cửa sau tử vong là thế giới nhiều màu sắc hay là vực sâu vô tận. Mở mắt ra, là ban ngày, nhưng không biết là ngày nào. Một tên đạo sĩ ở bên cạnh mình chống đầu gật gù buồn ngủ. Người ngủ trong giờ làm việc phải phạt tiền, đây là điều thứ mười bảy trong điều lệ nha môn Dương Bình.
Âu Dương không hề suy nghĩ mình đang ở đâu, mà là đang nghĩ Hoàn Nhan Lan tại sao phải giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1939594/chuong-129-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.