Âu Dương bận à? Thật ra cũng không bận gì. Chuyện trong huyện đã phân công xong, quản lý công thương, quản lý việc nhà nông, quản lý học đường, quản lý vệ sinh, quản lý giao thông... đều có chuyên gia phụ trách. Mà người tổng phụ trách mấy chuyên gia này là Cam Tín. Còn bắt gian bắt trộm, trị an... thì có Triển Minh tổng phụ trách. Triển Minh còn kiêm lão đại ba nghìn sương quân cùng quản lý chuyện của xưởng quân.
Sương quân trú đóng ở ngoại thành, cách huyện thành hơn tám dặm. Cách xưởng quân chừng hai dặm. Bên này đã hình thành thôn xóm, các loại tiểu thương đều vận chuyển vật tư tới kiếm chút lời. Bên này đãi ngộ của sương quân cao hơn địa phương khác, ngoại trừ ăn ở, mỗi tháng còn có tiền lương là một xâu tiền. Ba nghìn người này phần lớn là chiêu mộ, phần nhỏ chừng trăm người là Triển Minh tìm ở trong châu chuyển tới, không ai ngờ đãi ngộ của sương quân sẽ tốt như thế cả, cứ thế rất nhiều sương quân trong châu bắt đầu nhờ quan hệ muốn chen vào trong sương quân của Dương Bình.
Sương quân phần lớn là dân chạy nạn, bọn họ cầm tiền ngoại trừ phí chi tiêu, rất hiếm có người đi gửi tiền, mà món phí chi tiêu này lại gắn bó mật thiết với Dương Bình, cũng chính là một sách lược trong kinh tế phồn vinh mà Âu Dương nói. Hiện giờ nan đề trước mặt Dương Bình là, người xin hộ khẩu quá nhiều. Ban đầu quy định trú lại là người có tay nghề, sau đó lại tăng thêm người biết chữ, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1939585/chuong-132-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.