Đây là ưu thế dân tộc du mục, bọn họ trong nháy mắt có thể tập kết hơn mười vạn quân đội, mà Tống muốn tập kết nhiều quân đội như vậy còn phải đắn đo đủ loại vấn đề như hậu cần tiếp tế, binh sĩ vận chuyển, an toàn biên cảnh.
" Không được, Qua Châu ở tây, Linh Châu và Vĩnh Lạc châu ở đông."
Lý Hán nói:
" Chỉ là bàn luận suông, còn nữa, từ đây đi đến Qua Châu đường xá xa xôi, tướng quân Lưu Kỹ lần đầu tiên chính thức mang binh, chuyện gì đều có thể xảy ra, Hàn tướng quân có nghĩ tới hay không?"
"..."
Hàn Thế Trung nhìn Âu Dương, ít nhất cũng phải có một giám quân ủng hộ mình mới được.
Âu Dương ngẫm lại nói:
" Hàn tướng quân, nếu lấy tư cách của một thương nhân mà nói, Qua Châu quá xa quả thật không có gì ích lợi. Mà Lương Châu, Vĩnh Lạc, Linh Châu ba châu này đã theo quy chế Đại Tống, dân cư tập trung khá đông, chịu ảnh hưởng văn hóa Tống khá sâu."
" Nhưng mà đây là đang chiến tranh."
" Nhưng mà chiến tranh không phải là vì phục vụ ích lợi quốc gia sao?"
Âu Dương nói:
" Hàn tướng quân còn có cái nhìn khác sao?"
"... Có."
Hàn Thế Trung thở dài nói:
" Vị trí năm mươi dặm Lương Châu có một thành gọi là huyện Thiên Hoàng, huyện này hai mặt dựa núi, người Tây Hạ sơ suất, ở thành này không có đồn trú, thành này với người Tây Hạ tác dụng không lớn, nhưng đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1939550/chuong-140-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.