Đương nhiên nguyên nhân thất bại còn có rất nhiều, tỷ như Tây Hạ từ trước đến nay trở mặt với Thổ Phiên, tỷ như không phái chuyên gia du thuyết Liêu quốc, khách quan còn có hai năm qua thiên tai nghiêm trọng, thực lực của một nước suy yếu từng ngày. Chuyện chính là như vậy, thành chính là nhiều điểm thắng, thua chính là nhiều điểm bại. Bị đánh có thể biến thành nhẫn nhục. Cho nên quan trọng nhất chính là thành hay bại!
Bất kể nói thế nào, ngày nay lấy tư thế kẻ thất bại ngồi vào vị trí này. Lý Càn Thuận đánh giá Âu Dương hồi lâu mới thở dài một tiếng than:
" Không ngờ Âu đại nhân trẻ tuổi như vậy. Ngày nay đã có tiền đồ như thế, đợi một thời gian, chỉ sợ không còn đất cho chúng ta sinh tồn nữa."
" Đa tạ bệ hạ khích lệ, thật ra tại hạ chỉ là có nhiều tiền hơn chút. Đối với đánh trận quả thật một chút cũng không hiểu."
Âu Dương khách khí nói:
" Ngược lại hiền danh của bệ hạ tại hạ đã từng nghe qua, cần chính yêu dân, chỉnh đốn lại trị, giảm bớt thuế má, chú trọng nông tang, khởi công xây dựng thuỷ lợi."
" Nếu không phải là khởi công xây dựng thuỷ lợi, trọng nông bỏ mục, chỉ sợ cũng không đến nỗi có kết cục như ngày hôm nay."
Lý Càn Thuận hiểu rõ, sai lầm lớn nhất của bản thân chính là lúc chuyển từ du mục sang nông nghiệp, trước kia chọn dùng chiến pháp toàn dân đều là binh mà dân tộc du mục xưa nay vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1939514/chuong-153-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.