Chu An như có điều suy nghĩ, gật đầu:
" Chu An cảm tạ đại nhân đã chỉ điểm. Ngoài ra hiệp hội buôn bán Đông Nam cũng đã thành lập, cũng có trao đổi với hiệp hội buôn bán Dương Bình, mọi người cản trở nhau phát triển. Chúng ta thương lượng có thể mời đại nhân ra mặt hay không, như buôn bán Dương Bình làm chủ tịch danh dự của hiệp hội buôn bán Đông Nam."
" Ngươi đã nghĩ kỹ chưa, ta mà làm có đôi khi sẽ chặt đứt tài lộ của mọi người. Chẳng hạn như hiệp hội buôn bán Dương Bình bên kia, ta đã cấm bọn họ xuất khẩu hàng hóa với Kim. Còn để cho bọn họ giảm bớt xâm chiếm thị trường Đông Nam..."
Chu An cười nói:
" Đại nhân, chúng ta cũng không phải là người ngu. Chỉ có điều danh tiếng của Chu An ta thật sự quá nhỏ. Mà còn danh tiếng của đại nhân ở trong mắt thương nhân chính là chiêu bài thần tài sống."
" Được, để hôm nào ta ra khỏi đây thì làm. Đúng rồi, ngươi tốt nhất nên để một hai người ở Dương Bình, hai hiệp hội buôn bán có tin tức gì có thể trao đổi cho nhau. Tiền nếu như buôn bán không hết, ta cũng có thể cho tiễn trang Dương Bình phái người đến Hàng Châu liên lạc."
Âu Dương nói:
"Phong thái như vậy đã đủ chưa?"
"Như đại nhân đã nói, đồng hành chưa chắc là oan gia. Đương nhiên là được."
Chu An chắp tay nói:
" Đại nhân đang ở trong Thiên Lao mà vẫn còn công vụ bề bộn. Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1939503/chuong-156-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.