Huệ Lan khẽ cười và nói:
"Đại nhân, Hoàng Thượng cũng không phải là hôn quân, đại nhân lại thường xuyên có lời góp ý cho người. Không phải đại nhân không hiểu Hoàng Thượng, nghĩ người quá đơn giản đó chứ?"
"Uhm, đúng là ta đã nghĩ Hoàng Thượng giống đồ bỏ đi. Nhưng sao lại không phái ta đi đàm phán, đây là sở trường của ta mà."
"Đừng nói nữa, vốn dĩ Hoàng Thượng cũng có suy nghĩ này, nhưng Thượng Thư Tỉnh nói: quan hệ giữa đại nhân với người Liêu vô cùng thân thiết, lại thêm việc đại nhân đang về quê thăm người thân, nên đành phái người khác."
Huệ Lan nói:
"Nếu đại nhân có hứng thú, chỗ ta có được tin tức của phủ Lâm Hoàng mới nhận được vào mấy hôm trước. Nhưng mà có thể là tin không tốt đối với đại nhân."
"Cái gì?"
Âu Dương nghi hoặc, lần đám phán này còn nói luôn đến mình nữa sao.
"Lần đàm phán náy, con át chủ bài mà triều đình dùng đến chính là đại bác của đại nhân."
".........."
Âu Dương đổ mồ hôi, hỏi lại:
"Bọn họ có biết để tạo ra được một khẩu đại bác cần bao nhiêu thời gian không hả?"
Huệ Lan ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
"Ta nghĩ bọn họ không biết đâu. Nghe đâu đều là lấy đơn vị trăm khẩu ra để đàm phán. Triều đình sẽ mua chúng từ chỗ đại nhân, sau đó trao đổi với châu huyện."
"Cứ cho là một chiến thuyến bố trí bốn mươi khẩu thì trăm chiến thuyền sẽ cần đến bốn nghìn khẩu. Ít nhất cũng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1939454/chuong-169-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.