Chương trước
Chương sau
Tiết học một canh giờ đều học hai mươi sáu chữ cái này, trên lớp này phải một đám tiến sĩ là tay chân bủn rủn. Nhưng càng quá đáng hơn là, Âu Dương tan học nói:

” Mỗi người chép một trăm lần, ngày mai nộp bài. Chép ít hoặc là chép sai, phạt nặng. Không phải là ta nói chuyện giật gân, sai một chữ, tương đương đọc sai quân lệnh, liên quan tới tánh mạng một thuyền là nhỏ, vạn nhất bị diệt cả hạm đội mới là chuyện lớn. Mặc dù tín hiệu cờ này không phải mỗi người đều dùng được, nhưng thân là quan tướng của hạm đội, tất nhiên phải phiên dịch không được sai một chữ.”

Trương Huyền Minh đi theo Âu Dương ra ngoài nói:

” Hiền đệ, học cái này có làm được cái gì?”

Lời của Trương Huyền Minh khiến mọi người có cảm giác đồng cảm.

” Được, ta làm mẫu một chút.”

Âu Dương nói:

” Triển Minh, ngươi cầm cờ xí cùng Trương đại nhân đi ra xa. Trương đại nhân nói cái gì, người phất cái đó.”

” Ty chức chỉ hiểu bảy tám phần, phần lớn là học bằng cách nhớ, có thể vẫn còn sai sót.”

” Đủ rồi, ngươi cũng mới học bảy ngày mà thôi.”

Âu Dương quay đầu lại nhìn bọn tiến sĩ rồi nói:

” Ngươi không đến mức ngốc hơn đám tiến sĩ kia chứ?”

Triển Minh thật thà cười nói:

” Đại nhân nói đùa rồi, ai có thể ngốc hơn cả tiến sĩ chứ.”

“…”

Một đám tiến sĩ tức giận. Nhưng kế tiếp tất cả làm cho bọn họ chỉ có thể tâm phục. Triển Minh xa xa phất cờ, cuối cùng Trương Huyền Minh trở về nói đáp án, trăm phần trăm đều trúng. Những mệnh lệnh này bao gồm: Dẫn đội đón đầu địch đến từ Đông Nam, chuẩn bị áp sát bến tàu, thuyền số 4 phụ trách cảnh giới…

Đây hết thảy cũng làm cho bọn tiến sĩ mở rộng tầm mắt, hóa ra còn có thể thú vị như vậy. Trước kia cũng chỉ là treo đèn lồng biểu thị một vài mệnh lệnh vô cùng đơn giản. Mọi người thế mới biết Âu Dương là người có chân tài thực lực. Âu Dương nói:

” Không lên lớp bản thân dựa vào nhân duyên tìm người học thêm. Tìm bổn tiên sinh học thêm, một tiết bớt một vạn quan miễn mở tôn khẩu. Ngày mai không nộp bài, cùng phạt.”

Triển Minh quát lên hô to:

” Lớp học này lập tức phải nhượng cho lớp tài chính, không chép rõ ràng xin đẩy nhanh tốc độ.”

” Mẹ nó chứ.”

Cũng không biết ai than thở một tiếng, toàn bộ chạy ào vào lớp học, bắt đầu nhìn hồ lô mà vẽ bầu chép lại hai mươi sáu chữ cái trên bảng.

Triển Minh đi đến bên cạnh Lương Hồng Ngọc nói:

” Hồng Ngọc, Huệ Lan bảo ngươi có rảnh thì qua ăn cơm. Ngươi không tồi, bây giờ là đệ nhất kỳ nữ Đại Tống.”

” Tỷ phu, sao lại nói như thế.”

” Không có gì, ta đi.”

Ở trong lịch sử, Hàn Thế Trung ở tình huống tồi tệ chống lại người Kim dũng mãnh, rồi sau đó bởi vì sơ sẩy bị đánh bại. Nhưng vẫn là công trạng to lớn. Trên dưới triều đình đều tăng thêm tán thưởng với hắn. Nhưng không ngờ, Lương Hồng Ngọc dâng tấu tố cáo trượng phu của mình lỡ dịp truy đuổi quân địch, thỉnh triều đình hỏi tội.

Nghĩa cử này, khiến trên dưới cả nước, người người cảm phục, lan truyền thành câu chuyện mọi người ca tụng. Triều đình vì thế lại phong thêm cho nàng là Dương Quốc phu nhân. Từ điểm đó có thể thấy được, Lương Hồng Ngọc hoặc là một người thích nổi tiếng, hoặc là một người xem quốc gia còn quan trọng hơn trượng phu của mình. Tính cách của nàng đã định sẵn nàng sẽ không ở bên cạnh Âu Dương làm bình hoa. Đạo bất đồng bất tương vi mưu.

Huệ Lan tìm Lương Hồng Ngọc ăn cơm mục đích là… Đừng tưởng rằng Cửu công công đến chơi, người ta đang quan sát quan hệ của nàng và Âu Dương. Nếu hai người không dính líu với nhau, Lương Hồng Ngọc liền có thể làm thân tín hoàng đế nửa kiểm soát hạm đội.

Học cờ hiệu rất vất vả, đặc biệt quen thuộc hai mươi sáu chữ cái, bắt đầu học thuộc tổ hợp chữ cái. Không chỉ phải phiên dịch, rồi sau đó còn phải có thể chuẩn xác đánh ra những từ ngữ tổ hợp này. Chương trình học này gần như khiến tất cả mọi người mất ngủ.

Mỗi ngày ở trong mơ cũng nhìn thấy hai mươi sáu chữ cái bay lượn đầy đầu. Mà lúc này năng lực của con người bắt đầu có khác biệt. Năng lực học tập nhanh, đã có thể phất cờ hiệu. Năng lực học tập kém thì vẫn đang học thuộc tổ hợp chữ cái.

Lý Bảo là người đầu tiên hoàn thành tất cả tiêu chuẩn phất cờ hiệu. Nhưng cũng tốn nửa tháng, sau đó Lý Bảo mới biết được, Triển Minh ngày đó biểu diễn là Trương Huyền Minh cùng Âu Dương thông đồng với nhau. Về sau mọi người biết bộ tín hiệu cờ này là Âu Dương mất sáu ngày để thiết kế, không khỏi ngoài cảm thán, còn bội phục vạn phần.

Âu Dương cầm dụng cụ giới thiệu nói:

” Nồi, vải hút nước. Chỉ cần hai thứ này, thì có thể ở trong nước biển lấy được nước ngọt.”

Một tiến sĩ hỏi:

” Tiên sinh, nước biển không thể uống phải không?”

” Tuyệt đối không thể.”

Âu Dương nói với vài tiến sĩ lớn lên bên bờ biển nói:

” Vì sao không thể uống, sau khi tan học có thể hỏi bọn họ.”

Thật ra rất đơn giản, nấu nước biển, vải hấp thu hơi nước, rồi sau đó vắt vải vào trong thùng, có thể đơn giản lấy được nước ngọt. Âu Dương loay hoay hết một lần nói:

” Tương lai các ngươi ai chết khác trên biển, ngàn vạn lần đừng nói với Diêm Vương đã từng là học trò của ta. Bây giờ chúng ta bắt đầu tiến hành so sánh chính xác phương vị của phương hướng. Bình thường chúng ta luôn nói đến Đông Nam, Đông Bắc khái niệm mơ hồ như vậy Nhưng ở trên biển một khắc khác biệt có thể làm cho khoảng cách vận chuyển gia tăng, cũng có khả năng lạc đường. Trong chiến trận rất có thể sẽ làm hỏng cơ hội chiến đấu.”

Trên bảng đen vẽ một đồng hồ, Âu Dương nói:

” Đem phương vị chia làm mười hai giờ. Vị trí đầu thuyền là mười hai giờ, vị trí đuôi thuyền là sáu giờ. Bởi như vậy có thể phối hợp tín hiệu cờ, cho thời gian phản ứng nhanh lớn nhất. Bài học hôm nay đến đây thôi, mọi người luyện tập nhiều hơn, phải đem nội dunng này trở thành bản năng, ngày mai kiểm tra thí điểm, người không qua, chống đẩy hít đất một trăm cái. Ngày mai dạy chương trình học chiến thuật lý luận, quá một phần ba người không hợp lệ, cả lớp chịu phạt. Tan học.”

Đám tiến sĩ đứng dậy cung kính nói:

” Tiên sinh đi thong thả.”

Chỉ cần người có tâm cũng có thể biết, nội dung Âu Dương dạy rất thực dụng. Mà bọn họ không biết, Âu Dương cũng chỉ biết dạy những điều này.

” Đại nhân.”

Huệ Lan chờ đợi ở ngoài lớp học, thấy Âu Dương đi ra nói:

” Đi bên này.”

Đi một đoạn, Âu Dương thấy trái phải không có người hỏi:

” Sao vậy?”

” Mới đầu Huệ Lan cũng không có cảm giác gì, chẳng qua hiện nay cứ tiếp tục dạy như vậy, môn sinh thiên tử e rằng đều trở thành môn sinh Âu gia.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.