Bạch Liên đứng bên đưa cho Âu Dương một chén nước nói:
” Đại nhân tựa hồ là đang thuyết phục bản thân.”
Âu Dương hỏi:
” Ta thuyết phục ngươi rồi sao?”
” Bạch Liên sẽ không hoài nghi đại nhân khi nào biết làm sai.”
Bạch Liên hỏi:
” Có điều Bạch Liên cảm thấy người thượng vị, không cần vì thế phiền não.”
Âu Dương cười khổ:
” Trở về, ta phải đi Ðông Đức cung Vương Văn Khanh khuyên giải một chút.”
Bạch Liên nói:
” Hay là thế này đi. Đại nhân, hiện tại bên này đại cục đã định, văn có Lý đại nhân, võ có Hàn tướng quân. Chúng ta dứt khoát trở về kinh nộp chỉ đi?”
Âu Dương lắc đầu:
” Hoặc là không làm, muốn làm phải làm cho thật đẹp. Chiến lược đối với các dân tộc xung quanh, trấn an đối với bách tính dưới sự thống trị, phương hướng phát triển lâu dài. Còn phải liên lạc thiết lập đạo quán, chế định pháp luật.”
” Pháp luật?”
” Chính là luật pháp.”
Âu Dương giải thích:
” Phải quy định cho phép bách tính có tín ngưỡng của riêng mình, tôn trọng các loại tín ngưỡng của nhau, cũng bao gồm cả chúng ta muốn ở chỗ này thiết lập đạo giáo. Tiếp theo bảo vệ ích lợi cơ bản quân dân địa phương không bị xâm phạm. Có rất nhiều rất nhiều chuyện phải làm. Dân chúng nơi này khác biệt Trung Nguyên, trong Trung Nguyên chỉ cần có cơm ăn, ai quản cũng không quan trọng. Yêu cầu của người nơi này tương đối nhiều, tư tưởng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1939376/chuong-185-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.