Ở lại một đêm rồi tiếp tục lên đường. Mà nay vô cùng thái bình, thái bình cũng không phải nói không có trộm vặt hay đạo tặc, mà là nói không có cướp bóc, không có nạn trộm cướp. Lại thêm quan đạo người lui tới nhiều, người Trung Quốc cổ đại không lạnh lùng như thời hiện đại, cũng ít có cầm đao cướp bóc.
Mãi đến khi nhìn thấy lầu trên tường thành Dương Bình, Âu Dương mới hỏi:
” Bạch Liên, kết quả gì thương lượng của tiễn trang Dương Bình và tiễn trang Đông Nam như thế nào?”
Bạch Liên cười khổ:
” Không có kết quả thưa đại nhân. Ý kiến của tiễn trang Dương Bình là bảo tiễn trang Đông Nam rút về Đông Nam. Mà còn tiễn trang Đông Nam thì yêu cầu tiễn trang Dương Bình bán ra ngân phiếu giấy. Cam đại nhân nói, tiễn trang Đông Nam cũng là không có cách nào, ngân phiếu tiễn trang Dương Bình vừa lưu thông, thị trường của tiễn trang Đông Nam liền bị mất bốn phần. Hơn nữa bởi vì mọi người dùng ngân phiếu, ngân phiếu của Dương Bình lại không thông đến tiễn trang Đông Nam, không thể nghi ngờ là cho tiễn trang Đông Nam thêm nhiều phiền toái.”
Âu Dương gật đầu hỏi:
” Vậy bây giờ thì sao?”
” Tất cả mọi người chờ đại nhân trở về xử lý.”
” Lại là ta xử lý, có phải là buổi tối ngủ với nữ nhân hay là ngủ với heo mẹ cũng để ta xử lý phải không?”
Âu Dương nói:
” Trương Tam”
“Có thuộc hạ.”
” Báo cho hiệp hội buôn bán,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1939363/chuong-187-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.