Triển Minh hỏi:
“Đại nhân ý là. . . Triều đình đã quyết định dụng binh với Tây Hạ?”
“Nếu không làm, thì chính là thất tín với dân.”
Âu Dương nói:
“Hoàng thượng tự cho mình là Hoàng đế võ công tín nghĩa, tất nhiên biết lựa chọn nên như thế nào.”
“Ầy. . . Lại phải đánh nhau nữa rồi.”
Cam Tín thở dài nói:
“Mấy năm nay, gần như mỗi năm đều đánh nhau. Thực sợ Hoàng thượng sẽ thành người hiếu chiến mất.”
“Sẽ không đâu.”
Huệ Lan nói:
“Báo Hoàng gia năm nay đã từng làm điều tra lần thứ nhất, nếu Tống thi hành chính sách cực kì hiếu chiến, có thể bình định Tây Hạ, Liêu, kim, Thổ Phiên cùng Đại Lý. Mộ binh của Tống tám trăm vạn người, so với toàn bộ nhân khẩu gia những quốc gia này còn nhiều hơn. Nhưng chế binh khí Thiết Thạch cũng sắp đầy đủ rồi. Nếu Hoàng đế thật sự hiếu chiến, vậy thì quá kinh khủng. Theo hiểu rõ, chính sách Hoàng thượng áp dụng vẫn là ổn định trong nước, chủ trương mở rộng quan hệ đối ngoại, cho dù có đánh trận nữa, nguyên khí trong nước cũng sẽ không bị suy giảm. Hơn nữa còn có thể vì chiến tranh mà càng thêm phồn vinh.”
Âu Dương cười nói:
“Cam Tín, ngươi không thấy hai Hiệp hội thương nghiệp lớn đều vô cùng ủng hộ triều đình đối ngoại dụng binh sao? Không chỉ có Liêu cùng Tây Hạ, không ít triều thần còn dâng sớ xin dụng binh với Thổ Phiên cùng Đại Lý. Nói là có thể khiến Đại Tống tránh lo âu về sau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1939333/chuong-192-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.