“Vì vậy nên càng phức tạp.”
Âu Dương gật đầu nói:
“Nếu vấn đề này còn có đáp án, còn một chuyện không thể tưởng tượng. Hung thủ diệt khẩu Tôn Tự trước một ngày so với ta phỏng chừng. Vụ án này nhân vật mấu chốt là Tôn Tự, người này cùng Lưu Tứ Nữ là một tuyến liên lạc. Sau khi Tôn Tự bóp méo khế ước không bị diệt khẩu có hai nguyên nhân lớn, thứ nhất bọn họ không cho rằng ta có thể vừa nhìn đã phá giải được điểm mê hoặc của khế ước, ngẫm lại cũng phải, ta – một người đọc sách thánh hiền, cho tới bây giờ chưa từng bước chân vào giang hồ, nào hiểu thủ đoạn phức tạp như vậy. Nguyên nhân thứ hai không diệt khẩu là, Lưu Tứ Nữ cùng Tôn Tự kết giao mật thiết hẳn không phải bí mật, Tôn Tự chết, sớm muộn sẽ chỉ lên trên đầu Lưu Tứ Nữ. Nhưng, mọi người ngẫm lại, từ Dương Bình đến Đông Kinh, khoái mã không ngừng cũng gần cả ngày. Trưa hôm đó ta đi xưởng in, buổi chiều mở yết mật. Nhưng sao hôm sau Đông kinh mới buổi sáng bọn họ đã hạ tử thủ với Tôn Tự rồi chứ?”
Triển Minh nói:
“Người thân phận như ta, một ngày không ngừng là đủ rồi. Nhưng đổi là những người khác. . . Chúng ta giả thiết đối phương sử dụng là ngựa tốt tuyệt thế thông báo tin tức, lại giả thiết tin tức là sáng sớm cùng ngày đến Đông Kinh. Đó chính là ngựa không ngừng vó ngày hôm trước. Nhưng quan đạo cần phải trải qua Thượng Cốc, mà lúc này cửa thành Thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1939284/chuong-200-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.