” Ai…”
Lưu Kỹ thở dài nói:
“Đánh sống đánh chết sắp gần một năm rồi. Không ngờ còn không bằng một câu nói của Âu đại nhân. Người đâu, bảo mấy trăm người họng to đứng ở quân phong hô la cho ta rằng: Lý Càn Thuận đã thần phục Đại Tống, quân Tống Uy Vũ.”
Đương nhiên, có người tin cũng có người không tin, nhưng cho dù không tin, bởi vì thánh chỉ đã đến, sĩ khí toàn quân đều xuống thấp, đào binh cũng tăng lên nhiều. Lại thêm Âu Dương phái người bí mật mang theo bất động sản, khế đất, ngân phiếu, hoàng kim… Người thông minh đều biết, dựa theo sức chiến đấu trước mắt, đánh tiếp là thập tử vô sinh. Một bên là thiên đường, một bên là địa ngục, hơn nữa binh sĩ hiện nay đã ghét chiến tranh rất nghiêm trọng, nếu không tuân chỉ đầu hàng, sợ rằng không cần chờ quân Tống đánh vào, sớm đã bị người một nhà chém.
Còn có một lựa chọn chính là ủng binh tự trọng (Là những người nắm giữ binh quyền trong tay rồi lấy binh quyền gây sức ép với vua. Đại loại giống ém binh tạo phản),có điều theo như thế cục Tây Hạ với thế cục Tống, Liêu trước mắt, ủng binh tự trọng cùng với tự chịu diệt vong cũng không có gì khác nhau.
Âu Dương vội vàng đóng và khắc dấu xuống chỗ trống ở nơi thánh chỉ. Binh lực Tây Hạ phân tán, lấy bộ tộc làm đơn vị hoặc mấy ngàn hoặc mấy vạn tự cấp tự túc, toàn dân giai binh, không cần đến trăm bức thánh chỉ thì không được. Cây cải củ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1939256/chuong-205-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.