Lôi Lý Kiền Thuận đi, Âu Dương nói:
“Hàn Tướng quân, bây giờ thật ra đã trở mặt, ngàn vạn lần cẩn thận chớ để người này nhập biển rộng. Nếu lẩn trốn, tương lai Tây Hạ chỉ sợ sẽ có phiền toái.”
Hàn Thế Trung gật đầu:
“Đại nhân yên tâm.”
“Báo”
Một gã hộ vệ vào sân báo cáo:
“Trương Huyền Minh Trương đại nhân của Xu Mật Viện phái người đưa mật tín tới.”
Sau khi Âu Dương nhận thư xem xong đưa thư lên trên ngọn nến đốt nói:
“Hạ đao tới rồi.”
Lý Cương thở dài:
“Nếu Lý Kiền Thuận là nhân vật bất tài, cũng vẫn có thể chết già. Đáng tiếc Lý Kiền Thuận lại là một vị vua đầy hứa hẹn. Danh vọng ở trong đám người Đảng Hạng khá cao, cũng nhiều có ân huệ với dân, hắn không chết, chung quy là cái họa trong bụng. Không biết dùng danh nghĩa gì đây?”
“Quân lính tản mạn tụ tập thành phỉ, tập kích quốc công, một nhà quốc công không ai may mắn thoát khỏi. Hoàng thượng thổn thức không thôi, truyền lệnh quốc táng.”
Âu Dương nói:
“Mà trùng hợp có mấy bộ tộc mặt phục tâm không phục, lén có mờ ám, mượn cơ hội này giết gà dọa khỉ.”
Lý Cương trầm mặc một hồi nói:
“Đại nhân, việc này nên có chuyên gia đi làm mới tốt. Đại nhân cũng đừng nhúng tay vào việc này.”
“Đương nhiên, ác quan một người liền đủ. Hơn nhiều sớm muộn sẽ cầm lấy đi mổ gà.”
Âu Dương cười nói:
“Trương đại nhân cũng sẽ không cho ta cơ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1939243/chuong-209-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.