Chương trước
Chương sau
Lý Tứ gật đầu:

” Có đạo lý vẫn là đại nhân xem tỉ mỉ.”

Âu Dương nói:

” Sách này ta xem thử, về sau còn phải giúp ta mua thêm nhiều quyển. Thú vị lắm.”

Tùy tiện xem qua một chút, lối hành văn của Mộng Sinh này cũng không tệ lắm, hơn nữa rất biết nắm bắt tâm lý độc giả. Tình yêu viết chân thực, hận thù viết rất gần gũi. Khuyết điểm duy nhất vẫn là gặp phải trói buộc lễ giáo cũ, không có hoàn toàn cởi mở, có điều có thể viết thành ra thế này, gần như xem là yêu hóa thế giới khác, Âu Dương vẫn tương đối thoả mãn.

Trở lại tiệc rượu, bởi vì Âu Dương đột nhiên rời khỏi, tiệc rượu giống như không có mùi vị gì cả. Thấy Âu Dương trở về, mọi người mới nhiệt tình hơn chút. Sau khi qua vài tuần rượu, sắp xếp xong xuôi đào hát xuất hiện, bắt đầu chơi tửu lệnh. Lại uống vài chén thì có người ngọng ngịu bắt đầu nói:

” Mọi, mọi người không biết chứ, Lý, Lý Càn Thuận mất tích ở hành lang Hà Tây.”

” Không thể nào?”

Vài quan viên cũng uống hơi nhiều hỏi:

” Lý Càn Thuận tốt xấu cũng dẫn theo mấy trăm hộ vệ, lại có khâm sai và công văn thủ lệnh nha môn tiết độ.”

Quan viên uống không nhiều lắm thì lại cúi đầu uống rượu:

” Vương huynh, tiểu đệ mời ngươi một ly.”

Người nói ngọng kia lại nói:

” Các ngươi, các ngươi không thấy lạ sao. Nói, nói là mất tích, thật ra, thật ra chính là…”

” Người đâu.”

Âu Dương nói:

” Tôn đại nhân say rồi, đưa về nghỉ ngơi.”

“Dạ”

Hai gã vệ đội khâm sai đáp một tiếng.

” Ta, ta không có say. Ta biết là ai giết bọn họ…”

Hàn Thế Trung quát lên:

” Còn không lôi đi.”

“Dạ”

Hai gã vệ binh vội vàng đem Tôn cà lăm lôi đi.

Náo loạn một hồi, tiệc rượu có hơi gượng gạo. Mọi người đều cáo từ, cuối cùng chỉ còn lại Âu Dương và Trương Tam Lý Tứ. Âu Dương hỏi:

” Ta hỏi thử các ngươi, giết chỉ là Lý Càn Thuận, nhưng sao bọn họ ngay cả nghe cũng không dám nghe.”

Trương Tam ngồi xuống úp chén rượu trả lời:

” Chuyện này không đơn giản, vốn dĩ nói quân vô hí ngôn. Nhưng Trương Huyền Minh coi trời bằng vung. Đen thành trắng, trắng cũng thành đen.”

Thật ra Tống Triều Tống Triều cũng đã từng làm chuyện bí mật ám sát, tỷ như Lương Sư Thành chính là triều đình phái người ám sát. Chuyện bề ngoài không giải quyết được, chỉ có thể ngầm giải quyết.

Lý Tứ nói:

” Thật ra nói khó nghe. Nếu bệ hạ muốn đối phó đại nhân, ngoài sáng chắc chắn không được. Nhưng nếu có thanh khoái đao như Trương đại nhân… Người trong triều làm sao lại không biết Trương đại nhân là ác quan. Nhưng tỷ như Lý Càn Thuận, không có hắn thật đúng là không được. Nhưng những chuyện này, biết càng ít càng tốt. Chân Tông đến Thần Tông, Thần Tông đến Triết Tông, Triết Tông đến thái thượng hoàng, thái thượng hoàng đến hoàng thượng. Cho dù đều là con cháu Triệu thị, mỗi lần thay đổi hoàng đế, người nào không phải đấu đến ngươi chết ta sống. Đại thần trong triều càng là vua nào triều thần nấy. Ta cảm thấy là hoàng thượng anh minh, giữ lại Trương đại nhân, có việc có thể gánh tội thay, lại có thể dùng để làm chuyện không thể cho người biết. Đợi sau khi nàng vạn tuế, hoàng thượng mới có thể giết hắn lập uy. Ngay cả ta đều hiểu, Trương đại nhân không thể nào không hiểu.”

Âu Dương gật đầu:

” Năm ngoái, có một vương gia thế tử Triệu gia chơi nữ nhân chơi quá trán, ngay cả con gái của cha cũng sờ vào. Kết quả hoàng thượng giận dữ phái Trương đại nhân đi. Thời gian ba ngày đã liệt kê ra thập đại tội trạng, điều nào cũng là tội chết. Trước sự đau lòng của vương gia, trực tiếp đem thế tử ngay tại chỗ cho chém tử hình. Hắn dù sao đều đắc tội với tất cả người có thể đắc tội, một con đường không đi đến đen kịt, căn bản không thể sống tiếp được. Còn một điều, hắn cũng rất hưởng thụ đặc quyền người khác cũng không có này. Cho nên, mọi người vừa nghe Tôn đại nhân nói loạn, thì đã cuốn chiếu chạy mất, đều sợ người này.”

Từ ngôn ngữ Trương Tam Lý Tứ hai người này hai người này cũng không phải là người của Triệu Ngọc, nếu không phải, vậy rất có thể Triệu Ngọc không phải là người sau màn. Nếu nói như vậy, nhất định phải khám phá tại sao bí mật mệnh lệnh ám sát Tôn Tự sẽ đến sớm một ngày. Đương nhiên, cũng không loại trừ phía Bạch Liên xảy ra vấn đề, có thể là người bên cạnh nàng, hoặc là người bên cạnh báo tin. Mặc kệ như thế nào, chuyện không hợp lý xuất hiện, sẽ luôn có khả năng hợp lý. Mấu chốt là bản thân còn không thể nghĩ ra được, cho nên đâm không thủng được lớp giấy này.

Hôm nay thái độ Trương Tam và Lý Tứ làm cho Âu Dương thả lỏng không ít, mặc dù Triệu Ngọc còn có hiềm nghi, nhưng tiến thêm một bước chứng minh hai người trong sạch, Âu Dương vẫn tương đối vui mừng.

Vấn đề này nói thêm vài câu nữa, Trương Tam thuận miệng hỏi:

” Đại nhân, nghe nói Tư gia đã ba ngày cầu kiến đại nhân không có kết quả.”

” Tư gia có nãi chính là nương, gia tộc sinh ý gia tộc có thể thà chết chứ không chịu khuất phục.”

Âu Dương nói:

” Các ngươi biết ta ở Liêu có người bằng hữu tên là Tư Khám không? Trước kia ta cho rằng Tư gia sẽ để người này quản lý sinh ý. Nhưng tháng trước chưởng quỹ mới nhậm chức của Tư gia lại là một người khác. Người này nghe nói so với Tư lão gia tử càng trọng lợi ích, càng hiện thực. Lại thêm tiền trang Dương Bình ở Liêu bị toàn bộ Tư gia khống chế, ngay cả một đồng cũng đều vận chuyển không qua được, nhân sự toàn bộ độc lập, cho nên ta rất bất mãn với Tư gia. Ta đã truyền lời cho bọn họ, muốn thị trường không có vấn đề, tìm Tô Thiên nói chuyện.”

Đơn cử ví dụ không thỏa đáng để mà nói, Ngu Cơ và Lữ Hậu đều mua cổ phiếu, Lữ Hậu vào lúc Lưu Bang gặp khó khăn ánh mắt độc đáo, gả cho Lưu Bang, có thể nói mua một cổ phiếu tiềm lực. Mà Ngu Cơ lại vào lúc Hạng Vũ nổi trội nhất gả cho hắn, tương đương với mua vào giá cao, sau đó bị bỏ tù, giá cổ phiếu điên cuồng rớt giá, trở thành bỏ đi, Ngu Cơ chỉ có thể cắt cổ tự vẫn. Chuyện này khá có triết lý yêu đương và làm người, nếu không dân gian làm gì có câu nói ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây.

* Ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây: Ngạn ngữ Trung Quốc, sông Hoàng Hà có chu kỳ 60 năm, cứ 30 năm đổi hướng một lần, nếu bên này là phía Tây, thì sau 30 năm, nó đổi thành hướng Đông. Nói sự đời thay đổi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.