Thái Kinh lắc đầu:
“Biến rồi biến rồi.”
Âu Dương an ủi:
“Thế đạo luôn sẽ có một số thứ phải thay đổi.”
Thái Kinh cười khổ:
” Ngươi nhậm chức quan địa phương đã lâu, những lại không biết huyền cơ bên trong. Bọn họ không phải là bỏ phiếu tán thành hay phản đối bọn quân sĩ không phải là sĩ mà làm quan hay không, mà là qua bỏ phiếu để xem có thể khiến ta rớt đài được hay không.”
“…”
Âu Dương ngẩn người, hắn thật không biết còn có tầng nguyên nhân này. Hóa ra bốn mươi mốt phiếu kia cũng không phải toàn bộ đều là đồng ý triều chính, mà là có người thừa dịp bỏ phiếu kín để diễn tả sự bất mãn với Thái Kinh. Khó trách số phiếu so với dự tính cao hơn gấp đôi vật. Triệu Ngọc hiển nhiên cũng biết đến, khó trách nàng không chút do dự đồng ý bỏ phiếu biểu quyết, chính là muốn nhìn cách nhìn của bọn triều thần với các quan văn như Thái Kinh một chút. Người khác không nhìn thấy bỏ phiếu, nhưng nàng lại thấy rất rõ ràng, mỗi người bỏ phiếu gì, trong lòng nàng đều có đếm cả. Bằng vào lần bỏ phiếu này Triệu Ngọc tiến thêm một bước nắm chắc tâm tính của các đại thần, đối, Triệu Ngọc mà nói chưa hẳn không phải là một thắng lợi.
Âu Dương đã hiểu, vì sao vẫn kiên trì không phải là sĩ thì không làm quan, đối với Thái Kinh coi trọng khoa cử mà nói mấy ngày trước căn bản không bày tỏ ý kiến. Mãi đến khi hình bộ thượng thư đến thăm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1939217/chuong-215-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.