Tông Trạch cũng nói lời công bằng, lão ấy cho rằng lúc điều động hai vạn người đến Tiểu Tần Lĩnh, Lý Cương đang ở cùng với tri châu Ngọc, Châu, Phê Châu và Thông Phán Văn Chuẩn Hứa. Lý Cương đúng là có tội sau khi sự việc diễn ra không chịu điều tra, nhưng việc chuẩn bị chiến tranh ở Tây Bắc gấp rút như vậy, Lý Cương không thể nào còn có thể để ý đến hướng đi của hai vạn người này. Tông Trạch còn nói, lúc đầy hai vạn người này tích cực tham gia sản xuất ở Tây Bắc, mới giúp cho lương thảo của chiến sự Ngọc Châu và chiến sự Tây Bắc Tây Hạ đạt đến sự ổn định, giảm thiểu áp lực cho các vùng khác của Đại Tống. Tông Trạch cho rằng đây chẳng qua chỉ là sai sót ngoài ý muốn. Vả lại mọi chuyện trước mắt đã được dẹp yên.
Nhưng Xu Mật Viện lại không nghĩ như vậy, họ cho rằng nếu không có chuyện này, người Kim sẽ theo như kế hoạch ban đầu mà liên thủ với Đại Tống. Mà cục diện hiện này là Kim – Liêu đang đình chiến. Tuy không biết là bọn họ có ngầm hẹn ước gì với nhau không, nhưng xem ra cũng ảnh hưởng khá lớn đến quân Tống ta.
Sau đó còn có một kiểu lý luận như thế này, cho rằng mặc dù Âu Dương có sơ suất, nhưng là lấy công đền tội. Lý Cương thất trách là tình hữu khả nguyên*. Về nguyên tắc không nên trách tội mà cũng không ban thưởng.
*Tình hữu khả nguyên: về tình thì có thể lượng thứ.
Triều Hội còn có người nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1939117/chuong-240-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.