“Uhm!”
Âu Dương nhận lấy bản trích, tiêu đề trang đầu chính là: Đại Tống anh hùng, mười tám năm trại địch.
Người nhân viên nói:
“Nhận được tin tức của Đông Kinh, Hoàng Thượng muốn ban thưởng cho những người có công, Triển đại nhân cũng có trong danh sách này, hơn nữa còn được ghi lại công lao.”
Triển Minh xuống nông thôn rồi, Âu Dương gật đầu nói:
“Tin tức này nhất định phải là tin thật, trước khi chưa có sự công bố tin tức chính thức thì không được phép đoán bừa và xuất bản. Nếu không, một khi sai sót diễn ra sẽ khiến mọi người không có mặt mũi. Bản trích này ta đã xem xong rồi, viết rất tốt. Ngày mai xuất bản, chúng ta sẽ đến Đông Kinh trước hai ngày. . . .”
“Vâng!”
Nhân viên thu lại bản trích và rời đi.
Âu Dương nói với Tiết Bính:
“Ta biết Tiết huynh xấu hổ, nhưng mà, thế giới này đòi hỏi anh hùng, đã cần Hàn tướng quân anh hùng thống lĩnh binh lính, vậy cũng cần có Tiết huynh anh hùng biết chịu nhục, chịu khổ. Vả lại, Tiết huynh được nhiều người biết đến, Hoàng Thượng cũng được thơm lây. Nhưng phải nói với Tiết huynh trước một tiếng, ta đã có chút sửa chữa.”
“Sửa chữa?”
Tiết Bính có chút đỏ mặt. Hắn biết Âu Dương định tâng bốc mình. Mặc dù mình có chút khó xử, nhưng mình không phải vì khi ở Kim quốc có ngày được người ta coi như anh hùng mà trở về Đại Tống đó sao?
Âu Dương gật đầu:
“Trước hết là chuyện Tiết huynh được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1939113/chuong-241-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.