Quân trung ương của Liêu quốc ở những nơi này lại rất ít, đa phần binh sĩ Liêu quốc chiến đấu ở đây đều là người thuộc chính sách "Toàn dân giai binh*" do đám chủ nô xây dựng.
Xem xong bản tin, Âu Dương thở dài, sao phía Thái Hư Tử vẫn chưa có tin tức chứ? Hàn Thế Trung không phải là kẻ làm chuyện tiểu nhân, nhưng hắn cũng không phản đối chuyện người khác làm trò hèn hạ, đây chính là ưu điểm lớn nhất của hắn.
Âu Dương nghĩ thấy cũng phải, bây giờ mới nhận được bản tin chiến sự của Lai Châu thì sao có thể nhận được thành quả phía Thái Hư Tử nhanh như vậy được. Từ sau chuyện lao động Nữ Chân bạo loạn, người Nữ Chân đều án binh bất động.
Không xuất chinh, cũng không phái sứ giả. Phải biết binh lực trước mắt của Liêu quốc ở Thông Châu đang rỗng tuếch, người Nữ Chân có thể chỉ cần một động tác là lấy lại được Thông Châu, thậm chí có thể lấy lại được phủ Lâm Hoàng. Nhưng bọn họ đều không có ý đó, cứ yên lặng mà xem náo nhiệt.
"Đại nhân."
Huệ Lan gọi lớn.
Âu Dương vội khoác áo vào và hỏi:
"Huệ Lan? Sao ngươi lại đến đây rồi?"
"Tất nhiên là vì có tin tốt rồi, hạm đội viễn hành trở về rồi, hai mươi ngày trước đã tới Tuyền Châu."
Huệ Lan trình lên một bản thảo. Âu Dương xem qua liền mừng rỡ, nói nhóm đầu tiên đến được Tuyền Châu có hai mươi chiến thuyền của hạm đội Hàng Châu và gần năm mươi chiếc thuyền của thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1939076/chuong-248-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.