Âu Dương ngồi xuống, nhận trà rồi hỏi:
"Công Công, ông đi pha trà hay là đi tắm mà chậm như vậy?"
"Nước này phải được chú trọng."
Cửu Công Công liếc nhìn Âu Dương với vẻ khinh thường.
Âu Dương cầm tách trà và uống một ngụm, không cảm thấy có gì khác biệt, lại uống thêm ngụm nữa, vẫn không có cảm giác.
"Nói tiếp nào."
Triệu Ngọc nói:
"Lần này khanh lập được đại công, lại không phạm bất cứ sai lầm nào, nếu không thưởng cho khanh thì Trẫm cũng khó ăn nói, khanh muốn Trẫm thưởng gì nào?"
Âu Dương suy nghĩ rất lâu rồi nói:
"Vi thần không biết."
Mình chẳng thiếu thứ gì cả.
"Tự mình nghĩ đi."
Vấn đề này Triệu Ngọc cũng thấy rất nhức đầu. Âu Dương sai phái quá nhỏ, ngồi lên chức quan lục phẩm đã là cao lắm rồi. Phong tước thì càng không được, làm gì có tri huyện nào được phong tước bao giờ.
"Hay là Bệ hạ mời vi thần dùng bữa đi."
Ở hiện đại thì sẽ làm như vậy, bạn bè giúp đỡ lẫn nhau, sau đó mời nhau một bữa cơm là cách cảm ơn và liên lạc hữu nghị vô cùng phổ biến.
"Dùng bữa? Chẳng phải là quá tùy ý rồi sao?"
Triệu Ngọc cười rồi hỏi:
"Hay là Trẫm ban Lý Sư Sư cho khanh?"
Âu Dương đổ mồ hôi. Cửu Công Công lại ho khan, nhắc nhở lúc nói chuyện với bề tôi, Triệu Ngọc không được tùy ý như vậy được.
"Vậy thì bàn lại."
Triệu Ngọc nói:
"Ngươi lui đi."
....
Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1939010/chuong-261-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.