Lương Hồng Ngọc đến bên cạnh Âu Dương ảm đạm nói:
"Sắp thua rồi."
"Có thắng đương nhiên là có thua."
Âu Dương an ủi:
"Sợ cái gì?"
"Sớm biết như vậy nên bảo ngươi đi, chỉ vì ta muốn ngươi theo giúp ta, kết quả..."
"Vợ chồng không cần nói như vậy."
Âu Dương cười nói:
"Ta thấy ngươi phải an bài đội thuyền phá vòng vây, ít nhất một con thuyền, đi báo tin. Để Nhạc tướng quân dẫn người tới tiêu diệt bọn họ."
"Ừm"
Triển Minh giống sứ giả địa ngục toàn thân là máu xuất hiện ở trước mặt Âu Dương. Âu Dương sợ hết hồn hỏi:
"Máu của ngươi hay là của người khác?"
Triển Minh từ trong lòng ngực lấy rượu ra uống một ngụm hào khí nói:
"Tạm thời vẫn là của người khác."
"Triển Minh, tí nữa có thuyền phá vòng vây, ngươi cùng đi với thuyền này."
Âu Dương nói.
"Vậy đại nhân ngươi thì sao?"
"Ta cũng không thể tự chạy trốn, nhìn vợ chết đi."
Âu Dương nói:
"Nàng là lão đại, không thể trốn."
Triển Minh nói:
"Chẳng lẽ đại nhân muốn ta chạy trốn, nhìn đại nhân chết."
"Ta sẽ không chết."
Âu Dương nói:
"Ta sẽ đầu hàng, ngươi còn có Huệ Lan cần chiếu cố."
"Ha ha"
Triển Minh cười to nói:
"Đại nhân, một trận chiến hôm nay, đã không uổng phí hơn hai mươi năm ta luyện võ. Về phần Huệ Lan, yên tâm, nàng sẽ chiếu cố bản thân nàng. Hơn nữa còn nhiều người Dương Bình như vậy. Ta nghĩ, bọn họ sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1938973/chuong-269-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.