Binh sĩ Nữ Chân rút lui run rẩy sưởi ấm. Tông Hàn vừa thấy đã thở dài, vốn dĩ sát thương mấy trăm kẻ địch cũng không tính là gì, nhưng nhìn thấy mức độ rét lạnh của đám binh sĩ này, tình hình cũng không lạc quan.
" Ha ha đại nguyên soái trở nên sợ sệt rồi sao."
Một hán tử từ quân Tống thưa thớt xông qua, nhảy xuống ngựa giễu cợt Tông Hàn, đây không phải là người khác, mà chính là Hoàn Nhan Tông Bật bị giáng xuống làm vạn phu trưởng, có mâu thuẫn rất sâu với Tông Hàn.
Tông Hàn phất tay ngăn cản thân binh bên người không cam lòng nói:
" Hoàn Nhan Tông Bật, ngươi cười không phải là Tông Hàn ta, mà là cười Nữ Chân."
" Ha xem như ta nói lỡ lời."
Hoàn Nhan Tông Bật hỏi:
" Như thế nào, con người Âu Dương này đủ độc rồi chứ?"
Hắn vừa nghe nói Âu Dương làm giám quân, cũng biết tiểu tử này muốn làm chuyện xấu. Nhưng không ngờ lại xấu đến mức thế này. Hắn cũng không biết, Âu Dương mặc dù xấu, nhưng vẫn nghĩ không ra biện pháp chuyên nghiệp như vậy.
" Trương Tuấn không phải là người bình thường, muốn phá hỏng xe nước gần như không có khả năng."
Hoàn Nhan Tông Bật nói:
" Ta lại có một kế, có thể báo thù này."
" Kế gì?"
" Quân Tống trước có quân hộ xe, trái phải có kỵ binh phối hợp tác chiến, giữa còn chồng chất trọng pháo. Trận hình rất khó triển khai."
Hoàn Nhan Tông Bật nói:
" Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1938887/chuong-283-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.