Triệu Ngọc nói:
" Ngươi chuyên tâm làm chuyện của ngươi, đừng mỗi ngày nhớ thương Mông Cổ. Trẫm lòng có tính toán."
" Vâng."
Âu Dương bất đắc dĩ.
Triệu Ngọc hỏi:
" Ngươi có phải là đem Hoàn Nhan Lan đưa đến đại lao Thương Châu hay không?"
" Vâng."
Âu Dương nói:
" Vi thần đã nghĩ, chuyện này bệ hạ vẫn là không biết thì tốt hơn. Cũng chưa có đưa tấu."
" Vậy ngươi không bằng giết nàng đi."
Âu Dương nói:
" Người này với vi thần có ân cứu mạng, đương nhiên, vi thần cũng có ân cứu mạng với nàng. Nàng có thể xem ân cứu mạng là cặn bã, vi thần dù sao cũng là người đọc sách, hiểu được đạo lý ân như giọt nước, hồi báo như suối nguồn."
" Ừm."
Triệu Ngọc gật đầu hỏi:
" Trẫm hỏi ngươi, Mộng Du Ký sao lại không viết nữa?"
"..."
Âu Dương lau mồ hôi lạnh, ngươi có ý gì chứ?
Triệu Ngọc nói:
" bảo Mộng Sinh tiếp tục viết, trẫm cũng tiếp tục xem. Trẫm lần trước không nói sách như thế nào. Mà là ngươi giấu diếm trẫm trợ giúp viết sách khiến trẫm rất không vui. Ngươi thật sự là không thích hợp làm quyền thần, ngay cả lời cũng nghe không rõ. Ngươi cũng đã biết, Mộng Du Ký sau khi ngừng lại, rất nhiều người đều đi tìm xưởng in Hàng Châu gây phiền phức, ép hỏi phía sau thế nào."
" Vi thần hiểu rõ."
" Âu Dương."
Triệu Ngọc ngẫm lại hỏi:
" Trẫm rất muốn biết làm sao ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1938866/chuong-286-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.