Triệu Ngọc mặc dù đi rồi, nhưng triều hội vẫn phải mở. Lý Cương thân là giám quốc, đứng ở một bên long ỷ. Cũng có thái giám ở bên cạnh hô:
" Có việc thì tấu, không việc bãi triều."
Dựa theo vốn là giám quốc, bình thường đều là Thái tử giám quốc, hoặc là thân vương giám quốc, cũng có số ít đại thần giám quốc. Triệu Ngọc không có lập người kế vị, hiển nhiên đối với nhân phẩm và năng lực của đám vương gia không tin nổi, cho nên bèn để cho tể tướng giám quốc, đương nhiên trong lịch sử không phải là tể tướng đầu tiên tạm thời giám quốc.
" Thần có chuyện tấu."
Âu Dương đứng ra."
" Tấu đi."
Âu Dương nói:
" Ba Thục Khương tộc không phục vương hóa, trước có giam giữ khâm sai Đại Tống ta, bây giờ lại tập kích thương đội Đại Tống ta. Không chỉ có không cảm ơn Đại Tống ta bao năm qua chiếu cố, hơn nữa còn lấy oán trả ơn, hại con dân Đại Tống ta, làm loạn một phương. Cho nên thần cho rằng, nên lập tức xuất binh, tiêu diệt bọn họ."
Lý Cương nói:
" Bệ hạ lúc gần đi dặn dò, chuyện của Khương tộc, để mọi người suy nghĩ biện pháp trước đã, đợi bệ hạ trở về rồi mới xử trí tiếp."
Âu Dương nói:
" Lý tướng, Khương tộc ngày nay ngang ngược càn rỡ, nếu không phái binh tiễu trừ, chờ bệ hạ hơn nửa năm sau trở về, sợ rằng nguy hại một phương không nói, hơn nữa còn sẽ làm mâu thuẫn biên quan chuyển biến xấu."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1938832/chuong-292-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.