Ngày hôm sau triều hội, Âu Dương tuyên đọc cái nhìn bản thân. Đầu tiên là thành lập soái phủ, soái phủ có quyền luyện binh, nhưng không có quyền phát binh. Soái phủ có thể tiến hành xin triều đình, gia tăng đơn vị tác chiến, thay đổi trang bị. Do triều nghị biểu quyết có thông qua hay không. Tiếp theo là thiết lập giám thị quân quyền. Tỷ như Thổ Phiên tấn công biên giới Tống, triều đình có mười đại thần dâng tấu yêu cầu tổ chức triều hội, giám quốc cần phải tổ chức triều hội triều nghị chuyện này. Một khi nhận được ủng hộ đa số đại thần, triều đình mới đồng ý dụng binh với Thổ Phiên. Mà lúc này Xu Mật Viện phải làm ra chiến lược tiêu diệt? Ép hòa? Hiệp ước bất đắc dĩ? Rồi sau đó đem chiến lược phát cho soái phủ. Lúc này soái phủ đã có được quyền xuất binh và quyền tác chiến. Sau khi hậu cần tiếp tế bí mật trao đổi với binh bộ, soái phủ chế định sách lược chiến tranh, điều binh khiển tướng, cuối cùng hoàn thành chiến lược mục tiêu công kích.
Chỗ lợi như vậy là thứ nhất không chế quyền lợi soái phủ, hậu cần cũng khống chế trong tay binh bộ, ngươi không cách nào tự tiện điều động lượng lớn quân mã, mà binh bộ là thuộc hạ của giám quốc. Thứ hai, ngăn chặn soái phủ và giám quốc hợp tác làm phản, bởi vì không có Xu Mật Viện phê chuẩn xét duyệt mục tiêu chiến lược, soái phủ cho dù có mệnh lệnh của giám quốc và hậu cần của binh bộ, đều không điều động được các lộ chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tong/1938766/chuong-305-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.