Chương trước
Chương sau
Lão tổ nghi hoặc hỏi:

- Thập Phương tiên môn tuyển nhận đệ tử, chắc các vị cũng tới báo danh? Nhưng Thập Phương tiên môn chính là từ xưa đế vương đại phái, tuyển nhận đệ tử nghiêm khắc, ta xem vài vị tư chất thường thường, có chín phần không hy vọng.

Mấy người Kim Long lão tổ, Ngao Nhất, Bàn Tiểu Nhị, Tôn Hành, Hoắc Cương, Thành Tiêu biểu tình quái dị.

Tư chất thường thường?!

Bàn Tiểu Nhị thấy tức cười, thật sự cười ra tiếng.

Kim Long lão tổ, Ngao Nhất, Bàn Tiểu Nhị, Tôn Hành, Hoắc Cương, Thành Tiêu vai run run, nhịn thật vất vả.

Long Kình Thiên cười nói:

- Các hạ nói đúng lắm, chúng ta tư chất thường thường, tự nhiên so ra kém chư vị. Chờ khi chư vị vào Thập Phương tiên môn thì rất mong được chư vị giúp đỡ cho.

Thanh niên mặc áo vàng nghe Long Kình Thiên 'nịnh hót' thì vẻ mặt đắc ý. Truyện được copy tại Truyện FULL

Thanh niên mặc áo vàng cười nói:

- Đâu có đâu có, gặp lại tức hữu duyên, về sau ta tiến vào Thập Phương tiên môn, trở thành đệ tử của Thập Phương tiên môn, các ngươi có chuyện gì tới tìm ta, chỉ cần ta có thể làm được thì sẽ giúp các ngươi!

Long Kình Thiên cười nói:

- Vậy thì đa tạ.

Lúc này đám Long Kình Thiên, Kim Long lão tổ, Ngao Nhất, Bàn Tiểu Nhị, Tôn Hành, Hoắc Cương, Thành Tiêu tiến vào chỗ chiêu danh tuyển nhận đệ tử Thập Phương tiên môn.

Đám Long Kình Thiên, Kim Long lão tổ, Ngao Nhất, Bàn Tiểu Nhị, Tôn Hành, Hoắc Cương, Thành Tiêu tới nơi, thấy chỗ báo danh tuyển nhận đệ tử của Thập Phương tiên môn đã đông kín người. Năm đó Diệt Tinh tiên môn tuyển nhận đệ tử có ngàn vạn đệ tử đến báo danh. Thập Phương tiên môn là từ xưa đế vương đại phái, mạnh hơn Diệt Tinh tiên môn không biết bao nhiêu lần, càng có nhiều người vào báo danh. Long Kình Thiên quét thần thức, có mấy chục ức người!

Mấy chục ức người!

Nếu xếp thành đội chỉ sợ là liên miên mấy chục vạn dặm.

Sau khi đi vào, thanh niên mặc áo vàng hòa vào đám nhận tuyển chọn, xếp hàng mặt sau, thấy đám Long Kình Thiên, Kim Long lão tổ, Ngao Nhất, Bàn Tiểu Nhị, Tôn Hành, Hoắc Cương, Thành Tiêu ngây ngốc đứng đó thì mở miệng nói:

- Các ngươi còn không mau lại đây xếp hàng!

Long Kình Thiên quay đầu lại, nói:

- Chúng ta không báo danh.

Thanh niên mặc áo vàng sửng sốt, sau đó cười nói:

- Cũng đúng, lấy tư chất của các ngươi không thể tiến vào, báo danh cũng vô dụng, lại đây đi thăm kiến thức một chút cũng tốt.

Long Kình Thiên cười cười, không nói, cùng đám Kim Long lão tổ, Ngao Nhất, Bàn Tiểu Nhị, Tôn Hành, Hoắc Cương, Thành Tiêu đi tới chỗ phụ trách đăng ký báo danh đệ tử Thập Phương tiên môn.

Khi Long Kình Thiên đi vào chỗ báo danh tuyển nhận đệ tử của Thập Phương tiên môn, vài tên đệ tử của Thập Phương tiên môn thấy hắn chen ngang, trách mắng:

- Đứng lại! Các ngươi không biết muốn báo danh phải xếp hàng sao? Mau lăn ra sau xếp hàng đi!

Thì ra các đệ tử của Thập Phương tiên môn cũng cho rằng mấy người Long Kình Thiên, Kim Long lão tổ, Ngao Nhất, Bàn Tiểu Nhị, Tôn Hành, Hoắc Cương, Thành Tiêu đến báo danh.

Nghĩ cũng đúng, hôm nay là ngày Thập Phương tiên môn tuyển nhận đệ tử, không đến báo danh thì tới Thập Phương tiên môn làm cái gì?

Bàn Tiểu Nhị tiến lên, lạnh lùng nói:

- Kêu lão tổ của các ngươi ra đây, sư phụ của ta muốn gặp mặt.

Giọng của Bàn Tiểu Nhị không nhỏ, các đệ tử báo danh nghe rõ ràng. Tình hình vốn ồn ào ầm ĩ chợt yên tĩnh, mọi ánh mắt cùng nhìn hướng Bàn Tiểu Nhị.

Mấy tên đệ tử của Thập Phương tiên môn ngẩn ra, sau đó bật cười. Đám đệ tử của Thập Phương tiên môn đi tới trước mặt Bàn Tiểu Nhị, liếc đám người Long Kình Thiên.

Đệ tử của Thập Phương tiên môn cười nói:

- Tiểu tử, ngươi xác định đang nói lão tổ của chúng ta sao?

- Ngươi là sư phụ của hắn?

Một đệ tử của Thập Phương tiên môn nhìn Long Kình Thiên từ trên xuống dưới, cười nói:

- Không biết ngươi là là vương giả đại phái thiếu môn chủ nào? Muốn gặp lão tổ của chúng ta có chuyện gì? Dù là lão tổ của các ngươi tự đến đây muốn bái kiến lão tổ của chúng ta cũng phải ba quỳ chín lạy, còn ngươi?

Thanh âm của đệ tử của Thập Phương tiên môn tràn ngập trêu chọc.

Nhưng đệ tử của Thập Phương tiên môn mới nói xong thì đột nhiên một cỗ khủng bố lực lượng vọt tới, đôi mắt gã kinh sợ, còn chưa kịp phản ứng là chuyện gì xảy ra, trước mắt tối đen, mất tri giác.

Mấy đệ tử của Thập Phương tiên môn cũng vậy, té cái rầm.

Đúng là Bàn Tiểu Nhị ra tay.

Mấy tên đệ tử của Thập Phương tiên môn đến khi chết cũng không biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

Nhìn mấy tên đệ tử của Thập Phương tiên môn té xuống đất không nhúc nhích, các đệ tử báo xanh vốn nghe Bàn Tiểu Nhị nói là Long Kình Thiên muốn gặp lão tổ của Thập Phương tiên môn thì cười phá lên chợt ngừng bặt.

Thanh niên mặc áo vàng trước đó đi chung với đám Long Kình Thiên, Kim Long lão tổ, Ngao Nhất, Bàn Tiểu Nhị, Tôn Hành, Hoắc Cương, Thành Tiêu trợn to mắt.

- Trần sư đệ!

- Phong sư đệ!

Lúc này đệ tử của Thập Phương tiên môn xung quanh kinh ngạc bay tới trước người đám đệ tử của Thập Phương tiên môn kia.

Một đệ tử của Thập Phương tiên môn kinh ngạc hỏi:

- Chết rồi?

Chết rồi! Các đệ tử báo danh xung quanh ồ lên, giật mình nhìn mấy người Long Kình Thiên, Kim Long lão tổ, Ngao Nhất, Bàn Tiểu Nhị, Tôn Hành, Hoắc Cương, Thành Tiêu. Đám Long Kình Thiên, Kim Long lão tổ, Ngao Nhất, Bàn Tiểu Nhị, Tôn Hành, Hoắc Cương, Thành Tiêu dám giết đệ tử của Thập Phương tiên môn vào ngày Thập Phương tiên môn tuyển nhận đệ tử tại Thập Phương thành!

- Sao lại thế này?!

Tiếp theo, vài quản sự phụ trách chỗ báo danh tuyển nhận đệ tử của Thập Phương tiên môn bay hướng bên này.

Khi các quản sự Thập Phương tiên môn đi vào, một đệ tử của Thập Phương tiên môn vội nói:

- Hoàng quản sự, là bọn hắn, bọn họ giết chết Trần sư đệ, Phong sư đệ!

Đệ tử của Thập Phương tiên môn kia chỉ vào đám người Long Kình Thiên, Kim Long lão tổ, Ngao Nhất, Bàn Tiểu Nhị, Tôn Hành, Hoắc Cương, Thành Tiêu.

- Cái gì?

Quản sự của Thập Phương tiên môn nghe nói vậy đều lộ vẻ mặt không thể tin.

Từ khi Thập Phương tiên môn lập phái đến bây giờ bọn họ lần đầu tiên nghe nói có người giết đệ tử của Thập Phương tiên môn tại Thập Phương thành

Một gã quản sự của Thập Phương tiên môn nét mặt sa sầm:

- Các ngươi rốt cuộc là ai?!

Quản sự của Thập Phương tiên môn nhìn đám người Long Kình Thiên, Kim Long lão tổ, Ngao Nhất, Bàn Tiểu Nhị, Tôn Hành, Hoắc Cương, Thành Tiêu. Tất cả đệ tử của Thập Phương tiên môn bay tới, bao vây đám người Long Kình Thiên, Kim Long lão tổ, Ngao Nhất, Bàn Tiểu Nhị, Tôn Hành, Hoắc Cương, Thành Tiêu.

Đám người Long Kình Thiên, Kim Long lão tổ, Ngao Nhất, Bàn Tiểu Nhị, Tôn Hành, Hoắc Cương, Thành Tiêu không mở miệng. Bàn Tiểu Nhị giơ lên tay phải, búng tay, chỉ thấy mười quản sự của Thập Phương tiên môn khựng tại chỗ, mắt trợn to, trán có cột máu phun ra, ngã gục xuống, không ai sống sót.

Các quản sự của Thập Phương tiên môn chính là Đại La Kim Tiên, vậy mà ở trước mặt Bàn Tiểu Nhị căn bản không sức phản kháng.

Đợi quản sự của Thập Phương tiên môn gục xuống đất, đệ tử của Thập Phương tiên môn xung quanh mới kịp phản ứng lại, một số đệ tử hét rầm lên.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.