Chương trước
Chương sau
Trong đại trận, hai tên tinh anh đệ tử Diệt Tinh tiên môn kia đã bị giày vò tới người không ra hình người, quỷ không giống quỷ. Dưới lôi long không ngừng oanh kích, áo bào toàn thân hai người đã rách mướp, đầu tóc đã bị lôi hoả đốt cháy chả còn lại mấy sợi, đỉnh đầu một mảnh trọc lóc.

Hai người trong đại trận chỉ có thể quan sát được tình hình bên ngoài, thấy Long Kình Thiên đến một người trong đó nổi giận quát mắng.

- Kình Thiên, đồ tạp chủng nhà ngươi, có đem chúng ta thả ra hay không!?

- Chờ chúng ta ra ngoài, chúng muốn đem da của ngươi từng khối từng khối cắt bỏ!

Tên còn lại hận ý trong hai mắt gần như ngưng thực, nghiến răng nghiến lợi mà nói.

Hai người thân là Đại La Kim Tiên, là tinh anh đệ tử Diệt Tinh tiên môn, lấy đâu ra cảnh bị một cái nội môn nho nhỏ tính kế qua? Hận ý đối với Long Kình Thiên có thể tưởng tượng được.

- Thả các ngươi ra?

Thần sắc Long Kình Thiên lạnh lùng, nói.

- Ta hiện tại liền thả các ngươi!

Dứt lời, tay phải chỉ ra một cái, đem cấm chế đại trận mở ra.

Hai người không ngờ tới Long Kình Thiên vậy mà thật sự khai mở cấm chế, sau khi khẽ giật mình thân hình hai người chợt loé lên, thoát ra khỏi đại trận, lúc này cả hai mới thực sự tin tưởng.

Hai người nhìn nhau, tiếp đó là nhìn Long Kình Thiên, thần sắc dữ tợn, quát.

- Long Kình Thiên, ngươi sợ? Biết rõ vây khốn được chúng ta nhưng cũng không giết được chúng ta cho nên bây giờ mới đem chúng ta thả ra?

- Ngươi dám vây khốn chúng ta, quả thực là muốn chết! Cút lại đây cho ta, quỳ xuống!

Một người phi thân lên, tay phải đột nhiên chụp tới, muốn đem Long Kình Thiên bắt lại mà hung hăng chà đạp, phát tiết lửa giận trong lòng.

- Lớn mật!

Đột nhiên, một đạo tiếng quát vang lên, đầu óc hai người như kình thiên lôi điện oanh kích trúng, thân hình lung lay. Hai người hoảng sợ nhìn về phía tráng hán một mực đứng sau lưng Long Kình Thiên nãy giờ hai người không chú ý. Tiếp đó, hai người phát hiện ra một cỗ uy áp kinh khủng tới tận cùng từ trên người trang hán kia phát ra. Dưới khủng bố uy áp, hai người có loại cảm giác hít thở khó thông.

Tráng hán hai mắt giận dữ trừng lớn, làm cho kẻ muốn xuất thủ với Long Kình Thiên kia như bị Thái cổ thần sơ oanh trúng mà bay ngược ra ngoài, người còn lại đồng dạng không ngừng lăn lộn, sau đó đập vào phía trên một gốc cổ mộc che trời.

Cừu hận, lửa giận trên mặt hai người biến mất, trong hai mắt chỉ còn lại sợ hãi.

- Tiên, Tiên Quân!

Hàm răng hai người run lên.

Tiên Quân, tráng hán đứng sau Long Kình Thiên dĩ nhiên là Tiên Quân!

Hơn nữa, tựa hồ còn là tuyệt đại Tiên Quân!

Bởi vì, loại uy áp này cho dù trên người rất nhiều Diệt Tinh tiên môn thái thượng trưởng lão cũng không có.

- Sư tôn, hai người này giao cho đệ tử xử lý a! thegioitruyen.com

Tiếp đó, bọn hắn chứng kiến tráng hán sau lưng Long Kình Thiên cung kính xin chỉ thị của Long Kình Thiên.

- Sư, sư tôn!?

Óc hai người như phát sinh cự đại chấn động mà trống rỗng đi, hai mắt cứng đờ, hoảng sợ muôn dạng mà nhìn Long Kình Thiên.

Long Kình Thiên dĩ nhiên là sư tôn của một tuyệt đại Tiên Quân!? Trời ạ! Chuyện này, chuyện này đến cùng là chuyện gì!?

Đôt nhiên, trong óc hai người chợt loé lên, chẳng lẽ tin đồn lúc trước là sự thật, Long Kình Thiên này chính là thượng cổ Long Đế chuyển thế? Mà tuyệt đại Tiên Quân này chính là toạ hạ đệ tử trước kia?

Trách không được Long Kình Thiên mang họ Long!

- Long Kình Thiên sư đệ, không không, Long Kình Thiên Tiên Đế tiền bối, tha mạng a, tha mạng! Chúng ta chỉ phụng mệnh làm việc, là thiếu môn chủ sai chúng ta theo dõi người, Long Kình Thiên Tiên Đế tiền bối, cầu người tha cho chúng ta!

- Tha cho chúng ta, chúng ta biết sai rồi, chúng ta biết sai rồi!

Hai người lúc này bừng tỉnh, vội vàng quỳ xuống mà không ngừng dập đầu với Long Kình Thiên, khóc lóc cầu xin.

Long Kình Thiên đạm mạc nhìn hai người, đối với Bàn Tiểu Nhị nói.

- Đem Tiên phù của bọn chúng lưu lại.

- Vâng, sư tôn!

Bàn Tiểu Nhị đã minh bạch ý tứ của Long Kình Thiên mà quay đầu lại. Mà, hai người kia toàn thân chấn động, bị doạ cho càng hoảng sợ cầu xin tha thứ.

- Tiền bối, tha mạng a, chúng ta lần sau không dám nữa!

Bất quá, cho dù hai người có van xin kiểu nào, tay phải Bàn Tiểu Nhị vừa lộn một cái liền đem hai người chụp thành thịt tương, chỉ còn sót lại hai quả Tiên phù. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Đối với Bàn Tiểu Nhị mà nói, đừng nói là Đại La Kim Tiên, coi như là Tiên Quân bình thường thì cũng chỉ là sự tình một chưởng.

Đem hai quả Tiên phù thu vào tay, Bàn Tiểu Nhị cung kính dâng lên.

- Sư tôn.

Long Kình Thiên gật đầu, đem hai quả Tiên phù thu vào tay.

Hai người này thiên phú không có gì, về sau cho dù đột phá La Thiên Thượng Tiên thì cũng khó khăn, người như vậy cho dù sẵn sàng góp sức cho hắn thì cũng không tạo ra tác dụng gì lớn lắm, không bằng lấy Tiên phù của hai người cấp cho hắn luyện hoá, tăng lên một ít thực lực. Cho nên, Long Kình Thiên mới sai Bàn Tiểu Nhị đem hai người kia giết đi.

Ngay tại lúc Long Kình Thiên để cho Bàn Tiểu Nhị giết hai người, tại một toà tiên cung nào đó trong Diệt Tinh tiên quốc, Đế Thái Nhất âm trầm mà nhìn vào hai quả ngọc bài bị nghiền nát trước mặt.

Đây chính là Nguyên thần ngọc bài của hai gã tinh anh đệ tử hắn phái ra theo dõi Long Kình Thiên, hiện tại ngọc bài nát, hai người kia...

- Hai tên phế vật này, có một chút chuyện nhỏ cũng đều làm không xong!

Đế Thái Nhất hừ lạnh.

- Thiếu môn chủ, theo như hai người này hồi báo lúc trước, Long Kình Thiên đã tiến nhập trung tâm Hắc Thuỷ sâm lâm, đoán chừng hai người không cẩn thận gặp phải Cửu Thiên Huyền Tiên hoặc là La Thiên Thượng Tiên yêu thú rồi bị giết đi.

Tên tinh anh đệ tử sau lưng Đế Thái Nhất nói ra.

Người này gọi là Tống Phàm, Đại La Kim Tiên hậu kỳ đỉnh phong, trong hàng ngũ tinh anh đệ tử thực lực rất mạnh, là một trong những tâm phúc của Đế Thái Nhất.

Đế Thái Nhất hỏi ngược lại.

- Thành gia bên kia như thế nào rồi?

Tống Phàm cười nói'

- Thành gia đã phái ra hai gã Cửu Thiên Huyền Tiên tiến về Hắc Thuỷ sâm lâm, thủ vững biên giới bên ngoài Hắc Thuỷ sâm lâm, lúc Long Kình Thiên vừa ra khỏi Hắc Thuỷ sâm lâm hẳn phải chết không thể nghi ngờ, hắn không có khả năng sẽ trở lại được Diệt Tinh vương thành.

Đế Thái Nhất thoả mãn gật đầu.

- Tuy rằng không thể tự mình ra tay giải quyết tiểu tử kia, nhưng mà như thế lại càng tốt, tránh khỏi về sau môn phái truy tra, Thành gia trưởng lão giết hắn, chuyện này cùng ta không có quan hệ gì rồi.

Đúng lúc này, Tiên quốc đột nhiên chấn động, giống như nhận phải oanh kích mãnh liệt gì đó.

Đế Thái Nhất hai người biến sắc.

- Chuyện gì xảy ra!?

Lời vừa dứt, lập tức, một cỗ uy áp mênh mông phảng phất như đến từ thiên địa phủ xuống toàn bộ Diệt Tinh tiên quốc, những Cửu Thiên Huyền Tiên, La Thiên Thượng Tiên trưởng lão, thậm chí là cả Tiên Quân thái thượng trưởng lão cũng đều cảm thấy áp bách đến từ linh hồn.

Hai người Đế Thái Nhất, Tống Phàm từ trong tiên cung gian nan bay ra, nhìn lại, chỉ thấy toàn bộ Tiên quốc xuất hiện vô số thiên long phi tường, tiên khí lượn lờ, vô số tiên nhạc tấu hưởng, những tiên nhạc này ẩn chứa thiên địa chí lý khiến cho hai người nghe được liền cảm thấy linh đài thanh minh, tiến vào một cảnh giới huyền diệu khó giải thích.

- Đó là tiên cung Hoắc Cương thái thượng trưởng lão tu luyện!?

Tống Phàm nhìn về nơi truyền ra tiên nhạc, tiếp đó là cuồng hỉ nói ra.

- Thiếu môn chủ, Hoắc Cương thái thượng trưởng lão đột phá Tiên Đế chi cảnh! Đây là đại hỉ, đại hỉ a! Từ nay về sau, Diệt Tinh tiên môn chúng ta chính là đế vương đại phái rồi!

Đế Thái Nhất cũng cuồng hỉ, xúc động mà đỏ cả mặt lên.

- Tốt, tốt, ha ha... Diệt Tinh tiên môn chúng ta rốt cuộc đã có một vị Tiên Đế cường giả! Về sau, Thiên Nguyên đại lục chính là Diệt Tinh tiên môn chúng ta độc đại, Thành gia cùng Cửu Băng cung cũng đều phải cúi đầu xưng thần!

- Ta bây giờ đi qua chúc mừng Hoắc Cương thái thượng trưởng lão!

Nói xong, Đế Thái Nhất liền phi thân lên, hướng phiến tiên cung kia bay qua, mà những tiên cung khác trong Tiên quốc cũng đều bay ra mấy trăm đạo thân ảnh, hiển nhiên chúng trưởng lão trong Tiên quốc cũng đã biết chuyện gì xảy ra, toàn bộ đều chạy đến chúc mừng, mà ngay cả Đế Lạc thân chưởng môn cũng từ trong mật thất chạy ra.

Toàn bộ Diệt Tinh tiên quốc, một mảnh không khí vui mừng.

Trong phiến Tiên cung kia, một đạo kim quang phóng lên trời, tiếp đó là một đạo thân ảnh cao ngạo xuất hiện trên không tiên cung, đúng là Hoắc Cương thái thượng trưởng lão đã đột phá Tiên Đế chi cảnh thành công.

Hoắc Cương cũng nhịn không được mà kích động trong lòng, thần sắc vui vẻ.

- Rốt cuộc đã đột phá Tiên Đế chi cảnh rồi!

Khí thế toàn thân vừa phóng ra, tiên vân bốn phía liền tản đi, bất quá sau khi Hoắc Cương vừa thu khí thế lại thì sắc mặt đột nhiên ảm đạm xuống, thì thầm một câu.

- Sư tôn, người thấy được không? Đệ tử rốt cuộc đã đột phá Tiên Đế chi cảnh rồi!

- Sư tôn, người, người chẳng lẽ thật sự chứng đạo thất bại sao?

Hoắc Cương cảm thán nói.

- Bằng không thì, người đang ở nơi nào?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.