Chương trước
Chương sau
Người tóc đỏ trẻ tuổi nói xong, vẻ mặt có phần hả hê, hắn cũng biết nhiệm vụ huyết văn cự hùng vô cùng khó khăn, với thực lực của đối phương cơ bản không thể hoàn thành.

Nếu trong vòng một năm không hoàn thành được sẽ bị môn phái trách phạt.

- Làm phiền Đằng Hóa trưởng lão phí tâm, ta đã thành công nhiệm vụ đánh chết huyết văn cự hùng, chút nữa sẽ đi nộp nhận điểm và phần thưởng.

Người trẻ tuổi tóc đen Phó Lâu đạm mạc nói. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Đằng Hóa ngẩn ra, sao lại có thể hoàn thành?

- Ngươi đánh chết một huyết văn cự hùng có tu vi cổ thần lục tầng?

Người kia lộ ra thần thái rõ ràng không tin.

Huyết văn cự hùng là yêu thú đỉnh giai yêu thú, cổ thần lục tầng, là một yêu thú tương đương với một yêu thú thất tầng cổ thần bình thường, mà phó lâu chẳng qua chỉ là một cổ thần lục tầng, không thể nào giết được.

Phó Lâu đùa cợt nói:

- Nếu Đằng Hóa trưởng lão không tin, ta đây cũng không có biện pháp.

Nói xong y nhún vai muốn mang Long Kình Thiên rời đi.

- Khoan đã.

Đằng Hóa nén lửa giận trong lòng mà quát lên:

- Tiểu tử này là người nào, Phó Lâu trưởng lão, ngươi dám dẫn người lai lịch không rõ ràng tiến vào Đại Huyền Thần Tông sao?

Phó Lâu quay lại, cười lạnh nói:

- Đằng Hóa trưởng lão, ngươi quả nhiều quá, ta chẳng lẽ mang người vào cũng muốn quản sao? Ngươi chỉ là thái thượng trưởng lão chẳng lẽ có quyền lực này?

- Không có quyền lực này?

Sắc mặt của Đằng Hóa lúc xanh lúc đỏ mà lạnh lùng nói:

- Ta hoài nghi người này là gian tế của Thái Âm thần tôngphái tới.

Nói xong y vung thần đao lên, tia sáng xuất hiện, cả người biến thành một thanh đao hướng về phía Long Kình Thiên chém tới.

Đằng Hóa này đúng là có tu vi Cổ Thần thất tầng, so với Phó Lâu thì mạnh hơn không ít, khoảng cách lại gần, lại đột nhiên xuất thủ, Phó Lâu muốn ngăn cản thì không kịp, lại nhìn Đằng Hóa một đao chém xuống Long Kình Thiên thì sắc mặt đại biến, mặc dù y biết Long Kình Thiên rất mạnh nhưng bề ngoài chỉ có thực lực Cổ Thần ngũ tầng, dưới một đao của Đằng Hóa, Long Kình Thiên né không kịp chỉ sợ cũng phải chết oan uổng.

Long Kình Thiên nhìn đao mang mà lạnh lùng cười một tiếng, xem ra mình bị vạ lây, tuy nhiên Đằng Hóa này cũng đánh sai đối tượng rồi.

Long Kình Thiên đứng ở đó, đợi đao mang tới gần thì tay phải giơ lên, hai ngón tay kẹp lấy, tất cả đao mang đều biến mất.

- Ngươi.

Đằng Hóa giật mình nhìn Long Kình Thiên, thần đao của mình bị hai ngón tay của Long Kình Thiên kẹp lấy, chân khí quán chú, hắn muốn quay vệ nhưng thần đao vẫn bất động.

Hai ngón tay của Long Kình Thiên ngắt một cái, thần đao từng khúc đứt đoạn. biến thành mười mấy đoan, một lực lượng kinh khủng từ chuôi đao truyền tới, Đằng Hóa chỉ cảm thấy bị oanh oanh, trong lòng buồn bực đột nhiên hét thảm một tiếng, bay ra ngoài, hung hăng đập xuống mặt đất.

Hắn nhìn Long Kình Thiên, hai mắt hoảng sợ vô cùng.

Phó Lâu cũng kinh ngạc đến ngây người, đây là thực lực chân chính của Long Kình Thiên?

- Chúng ta đi thôi.

Long Kình Thiên cũng không nhìn Đằng Hóa rơi xuống mặt đất mà nói với Phó Lâu.

Long Kình Thiên muốn giết Đằng Hóa kia chẳng qua chỉ là chuyện phất tay, tuy nhiên đại huyền thần tông thực lực không kém, đối phương lại là trưởng lão của đại huyền thần tông, giết người này phiền toái không nhỏ, Long Kình Thiên mặc dù không sợ hãi tuy nhiên hắn không muốn giết mấy người này.

Nhìn bóng người hai người Long Kình Thiên rời đi, Đằng Hóa mặc dù hoảng sợ tuy nhiên trong lòng vãn oán độc vô cùng.

Bởi vì động tĩnh bên này đã hấp dẫn không ít đệ tử của Đại Huyền thần tông.

- Đằng Hóa trưởng lão, có chuyện gì vậy?

Một gã đệ tử nhìn thấy y ngã xuống đất thì cẩn thận hỏi.

Đằng Hóa đứng lên mà rống giận:

- Cút hết cho lão tử.

Hai tay của y vung lên, tên đệ tử hảo tâm tới hỏi liền bị đánh bay ra ngoài.

Các đệ tử khác của Đại Huyền thần tông nhìn thấy thế thì đều bị sợ lui ra xa xa.

- Phó Lâu, ngươi đứng lại cho ta.

Đằng Hóa đột nhiên căm hận nhìn thân ảnh của Long Kình Thiên biến mất, thầm nghĩ trong lòng rồi biến thành một đạo đao mang cũng biến mất ngay tại chỗ.

Lúc này Phó Lâu đang mang Long Kình Thiên đi tới động phủ của mình.

Trưởng lão tông môn mỗi người đều có động phủ tu luyện riêng của mình.

- Tiền bối vừa rồi đã làm người chịu nhiều phiền toái.

Đi tới động phủ của mình, Phó Lâu nói với Long Kình Thiên, vẻ mặt lộ ra sự bất an.

Long Kình Thiên khoát tay áo mà nói:

- Không có chuyện gì.

Chuyện nhỏ này hắn căn bản không để trong lòng, một Cổ Thần nho nhỏ không đáng để hắn để ý.

Phó Lâu nhìn thấy Long Kình Thiên không trách tội thì trong lòng yên ổn một chút mà thở phào nhẹ nhõm, sau đó cung kính mời Long Kình Thiên tiến vào trong động phủ, tự mình an bài cho Long Kình Thiên chỗ có linh khí dày đặc nhất trong điện.

- Tiền bối đây là phù của ta, sau này người có chuyện gì thì cứ phân phó.

Phó Lâu sau khi sắp xếp cho Long Kình Thiên thì cất tiếng.

Long Kình Thiên gật đầu xong y mới cung kính lui xuống.

Sau khi đối phương lui ra, Long Kình Thiên để cho Hứa Vũ Quân, Hắc Long, Cửu Vĩ thiên miêu bon họ từ bên trong Thiên Man vị diện đi ra ngoài.

- Lão đại chúng ta phải ở Đại Huyền thần tông năm tháng sao?

Cửu Vĩ thiên miêu đi ra ngoài cất tiếng hỏi.

Long Kình Thiên nói:

- Xem tình huống rồi tính tiếp.

Mặc dù nói Nghiệt Thần Vũ năm tháng sau mới ngừng nhưng đám người Long Kình Thiên cũng không nhất định phải ở lại Đại Huyền thần tông, đối với bọn họ mà nói ở đâu tu luyện cũng giống nhau.

- Vũ Quân, Ngao Bạch các ngươi ngồi xếp bằng xuống hiện tại ta giúp các ngươi tăng chút thực lực.

Long Kình Thiên quay đầu lại nói với đám người Hứa Vũ Quân.

Long Kình Thiên mặc dù truyền thụ cho Hứa Vũ Quân, Tử Thiên Long Hoàng, Cửu Vĩ thiên miêu bọn họ công pháp cao minh, thực lực bọn họ mấy ngày nay tăng mạnh nhưng vẫn còn yếu một chút.

Hứa Vũ Quân, Tử Thiên Long Hoàng, Cửu Vĩ thiên miêu bọn họ theo lời xếp bằng xuống, lúc này Long Kình Thiên mang Viêm Thần Đỉnh ra ngoài, khống chế Viêm Thần Đỉnh trên đầu của bọn họ sau đó hai tay vung lên, bên trong Viêm Thần Đỉnh có vô số huyết nhục và nguyên khí quán chú, không ít không nhiều, chảy vào trong người của đám người Hứa Vũ Quân, Tử Thiên Long Hoàng bọn họ.

Mấy tháng trôi qua, Thiên Man vị diện có không ít cường giả thần cấp hậu kỳ đỉnh phong đột phá tới Cổ Thần cảnh giới, bao gồm cả Hứa Vũ Quân, hiện tại bên cạnh Long Kình Thiên có ba mươi hai vị cường giả Cổ Thần.

Theo những huyết nhục nguyên khí này quán chú đám người Hứa Vũ Quân không ngừng tăng khí tức trên người lên, mơ hồ có thể đột phá tới cảnh giới Thiên Thần.

Long Kình Thiên thấy vậy thì liền gật đầu.

Hứa Vũ Quân trời sinh Hồng mao đại đạo thể, tu luyện vô cùng nhanh, hơn nữa còn là công pháp tự mình truyền thụ cho nàng, tu luyện vô cùng thần tốc, hai năm nữa đột phá tới cảnh giới Thiên Thần cũng là bình thường.

Nhìn công pháp vận chuyển không ngừng th nạp huyết nhục nguyên khí của Hứa Vũ Quân, trong lòng Long Kình Thiên không khỏi nhớ tới mdt, mdt vẫn còn đang ở trong Thiên Man vị diện Vũ Thần Điện thánh cảnh bế quan tu luyện không biết bây giờ đột phá tới đế cấp chưa.

Một ngày trôi qua khí tức của Hứa Vũ Quân càng ngày càng mạnh, từng đạo thất thải hồng quang trên người không ngừng xuất hiện, từng đoàn lôi vân cũng tạo thành.

Tuy nhiên đúng lúc Hứa Vũ Quân chuẩn bị đột phá thì từ bên ngoài truyền tới thanh âm:

- Địch Hắc thái thượng trưởng lão tới đây, Phó Lâu trưởng lão ngươi còn không ra đón tiếp.

Long Kình Thiên nhíu mày hắn đã nghe được thanh âm của Đằng Hóa.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.