Chương trước
Chương sau
Kiếm hà chưa đến, kiếm khí đã cắt ma khí xung quanh cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình biến mất. Cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình kinh ngạc, vội vã vỗ ra một chưởng.

- Ma thần cùng tồn tại!

Vô số ma khí cuồn cuộn không ngừng di chuyển, như ma như thần, một lát ma âm rống, một lát thần lăng thiên hạ.

Nhưng dù là vậy thì vô số ma khí vẫn bị vô số kiếm hà cắt vụn. Ma khí mất đi, kiếm hà tiếp tục công kích cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình.

Vốn thực lực của người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long yếu hơn cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình một chút, nhưng cộng thêm chín thanh thần kiếm của Long Kình Thiên thì khác liền. Uy lực của chín thanh thần kiếm khiến người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long xoay chuyển tình thế.

Cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình kinh sợ liên tục thụt lùi.

Lúc này thánh phẩm linh mạch đã bị bốn người Long Kình Thiên hút lấy, không ngừng bay hướng họ.

Cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình thấy thế vừa kinh vừa giận, sát ý ngập trời.

- Thần kiếm, thần kiếm, không ngờ các ngươi ở trong kho báu của Thương Sinh thần tông có được chín thanh thần kiếm! truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình nhìn chằm chằm chín thanh thần kiếm, lạnh lùng nói:

- Là các ngươi buộc ta, nếu đã vậy thì các ngươi chết hết đi!

Cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình nói xong người dao động hơi thở bí ẩn.

Sau đó từng luồng khói xanh đen ập đến, như kiếm như đao như búa, hóa thành vô số hình dạng.

Người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long giật mình kêu lên:

- Đây là tịch linh ma khí!

Cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình cười nhạt ác độc nói:

- Đúng vậy. Là tịch linh ma khí, bây giờ các ngươi đi chết đi!

Hai tay cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình vung, tịch linh ma khí ập hướng đám người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long, Long Kình Thiên. Tịch linh ma khí đi qua đâu là mọi thứ bị phá hủy, bị hủy diệt, biến thành địa ngục.

- Long nguyên kiếm cương!

Người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long bình tĩnh tinh thần, vung tay, chín thanh thần kiếm liên tục xoay tròn hình thành từng mảnh cương kiếm, trên những kiếm cương liên tục diễn sinh ra tầng tầng long lân.

Khi tịch linh ma khí ập tới va chạm với các cương kiếm thì nó bị cản lại.

Cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình con ngươi co rút, không ngờ người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long có thể chặn lại tịch linh ma khí của gã. Bỗng nhiên trong thạch thất chợt lóe ánh sáng, linh khí dao động. Cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy thánh phẩm linh mạch đã bị bốn người Long Kình Thiên, Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông hút tới tay.

Giống như tám gian thạch thất lúc trước cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình trông thấy, gian thạch thất thứ chín này lần nữa trống rỗng.

- Lại không có!

Nhìn thánh phẩm linh mạch cuối cùng bị mấy người Long Kình Thiên lấy đi, cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình ngơ ngác, lòng trống trơn.

Tiếp theo là sát ý điên cuồng như sóng dữ bão tố dâng lên trong lòng gã.

Mắt cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình chớp lóe ánh sáng đỏ nhìn chằm chằm Long Kình Thiên, Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông.

Cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình lạnh lùng nói:

- Các ngươi hãy giao ra thánh phẩm linh mạch cho ta!

Thanh âm trầm thấp toát ra sát ý kinh người.

Nếu là cường giả cổ thần bình thường, đối diện sát ý của cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình chắc đã sợ đến nhũn chân.

Nhưng Long Kình Thiên như không thấy sát ý của cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình, vẻ mặt lạnh nhạt nói:

- Giao ra?

- Đúng vậy. Giao ra đây!

Cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình mặt không biểu tình, đôi mắt âm lãnh nói:

- Giao ra thánh phẩm linh mạch, lấy hết thánh phẩm linh mạch ra, ta có thể tha cho các ngươi một con đường sống!

Long Kình Thiên nghe thế thì bật cười, nói:

- Tha cho chúng ta một con đường sống?

Cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình nghe Long Kình Thiên cười trào phúng, sắc mặt càng thêm âm trầm, khó coi.

Người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long đã lùi tới bên cạnh Long Kình Thiên, Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông.

Cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình nhìn người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long, không ngờ đối phương có thiên thần cường giả, hơn nữa thực lực không yếu hơn gã bao nhiêu. Đáng giận hơn là đối phương có được chín thanh thần kiếm trong kho báu của Thương Sinh thần tông!

Bây giờ đừng nói là cho mấy người Long Kình Thiên một con đường sống, xem như là một mình người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long thì cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình cũng không làm gì được.

Cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình chậm rãi nói:

- Tiểu tử, làm chuyện gì cũng phải chừa đường lui. Mấy bảo bối khác cho các ngươi, nhưng đưa thánh phẩm linh mạch đây. Ta chỉ cần thánh phẩm linh mạch, ta cũng có thể không cần chín thanh thần kiếm trong kho báu của Thương Sinh thần tông.

Hình như cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình nhận rõ tình thế trước mắt, giọng điệu diệu đi nhiều.

Cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình ngộ nhận chín thanh thần kiếm là mấy người Long Kình Thiên có được từ kho báu của Thương Sinh thần tông.

Phía xa vang lên tiếng kêu:

- Lão tổ!

Có tiếng xé gió truyền đến, đám cường giả ma tộc Nhiếp Song chạy tới.

Nhìn đám người ma tộc chạy tới, lòng cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình vững bụng hơn.

- Lão tổ, bọn họ...?

Nhiếp Song chạy đến, nghi hoặc nhìn mấy người Long Kình Thiên, bởi vì hắn biến đổi diện mạo nên gã không nhận ra 'lão bằng hữu'.

Cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình nhìn Long Kình Thiên, lạnh lùng quát:

- Tiểu tử, giao thánh phẩm linh mạch ra cho ta!

Bởi vì đám Nhiếp Song đến nên giọng điệu của cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình cứng rắn hơn.

Bỗng nhiên sau lưng vang tiếng kêu vui mừng:

- Đệ tử trung tâm?

Tiếng xé gió lại lần nữa truyền đến, trước mặt mọi người chợt lóe, xuất hiện mười bóng người, là đám Viên Sơn của Bất Hủ Thần Phủ chạy đến.

Cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình thấy đám bốn mươi chín khôi lỗi thú chạy tới thì nhướng mày.

Cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình trầm ngâm nói:

- Viên Sơn, mấy bảo bối trước đó đều là bị mấy người kia lấy đi, hiện tại chúng ta tạm thời hợp tức giết năm người này. Chờ khi có được bảo bối thì chúng ta chia đều, thấy sao?

Viên Sơn của Bất Hủ Thần Phủ ngây ra, mắt chớp lóe, đắn đo có nên hợp tác với người ma tộc không.

Không lâu sau, Viên Sơn của Bất Hủ Thần Phủ chợt ngẩng đầu, gật đầu, nói:

- Được rồi!

Cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình nghe vậy thì nhìn Viên Sơn của Bất Hủ Thần Phủ, hai người cùng cười.

- Tiểu tử, mới rồi ta có nói giao thánh phẩm linh mạch ra thì ta sẽ tha các ngươi một con đường sống.

Cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình ngừng cười, ngoái đầu nhìn Long Kình Thiên, lạnh lùng cười:

- Bây giờ có phải là rất hối hận mới rồi không đưa ra thánh phẩm linh mạch? Bây giờ cho dù các ngươi có muốn giao ra cũng muộn rồi!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.