Chương trước
Chương sau
Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông thấy vậy nghi hoặc hỏi:

- Long Thần, bảo tháp này bay thật sự có thể tránh thoát cường giả thiên thần cảm ứng thần thức?

Người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long, hai nàng thị nữ Hứa Na, Hứa Nhu cũng nhìn hướng Long Kình Thiên.

Long Kình Thiên gật đầu, nói:

- Đúng vậy.

Long Kình Thiên đã khống chế Trấn Thiên tháp bay tới gần vài dặm hai phe Bất Hủ Thần Phủ, cường giả thiên ma của ma tộc kịch chiến. Trái tím bốn người Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông, người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long thít chặt.

Trấn Thiên tháp càng lúc càng tới gần, mặc dù ở trong Trấn Thiên tháp nhưng bốn người Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông, người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long vẫn cảm giác được phía trước kịch chiến tuôn ra lực lượng khủng bố.

Hiển nhiên đó là do thiên thần cường giả kịch chiến dẫn đến lực lượng dao động.

Nhưng khiến người kinh dị là lực lượng dao động lan tới bảo thpas thì xuyên thấu qua bảo tháp, giống như bảo tháp là trong suốt, căn bản không tồn tại trong không gian này.

Một lát sau, Long Kình Thiên khống chế bảo tháp đi tới hiện trường kịch chiến. Bốn người Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông trông thấy tình cảnh hiện trường.

Ở giữa không trung có hai bóng người đang đánh đấm, thân hình nhanh như tia chớp, mỗi lần va nhau là nổ sấm sét đì đùng.

Trong đó một người mặc phục sức của Bất Hủ Thần Phủ, chắc là Viên Sơn. Một người khác bao bọc trong khói đen cuồn cuộn, không thấy rõ khuôn mặt, chính là cường giả thiên ma của ma tộc.

Phía xa đứng hai nhóm người, là chín đệ tử trung tâm Bất Hủ Thần Phủ, cùng mười hai vị cường giả ma thần của ma tộc. Hai bên đang nhìn chăm chú tình huống kịch chiến trên trời.

- Chúng ta đi.

Nhìn hai người chiến đấu trên trời, Long Kình Thiên không dừng lại, khống chế Trấn Thiên tháp xuyên qua hiện trường kịch chiến đi tới sơn mạch có di tích của Thương Sinh thần tông.

Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông chỉ vào một cửa cốc đằng trước, nói:

- Lối vào di tích của Thương Sinh thần tông chắc là ở hướng đó.

Long Kình Thiên nhìn theo hướng Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông chỉ, thấy phía trước cửa sơn cốc không lớn, trên mặt đất trước cửa cốc lộ ra nhiều tàn viên đoạn bia.

Từng đợt khói năm sắc phát ra từ cửa cốc, có vẻ quái dị.

Long Kình Thiên khống chế Trấn Thiên tháp đi tới cửa cốc, thi triển thiên nhãn nhưng không thể thấy rõ sâu trong cốc, từng đợt hơi thở khủng bố như có như không truyền ra.

Không thể nghi ngờ, sâu trong cốc ẩn chứa khá nhiều tử thú mạnh mẽ. Thực lực của những tử thú này thấp nhất cỡ cổ thần, mạnh nhất thậm chí đạt tới đỉnh cổ thần thất trọng hậu kỳ.

Cảm ứng hơi thở mấy trăm tử thú trong cốc, Long Kình Thiên không chút do dự khống chế Trấn Thiên tháp bay vào trong cốc.

Nhìn từ ngoài cốc thì sơn cốc không lớn, nhưng tiến vào trong thì thấy nó lớn kinh người.

Thiên man vị diện thượng cổ ma thần chiến trường rất lớn, nhưng Long Kình Thiên đánh giá sơn cốc này còn lớn hơn thiên man vị diện thượng cổ ma thần chiến trường rất nhiều.

Tiến vào trong sơn cốc, Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông nói:

- Tận cùng phái nam sơn cốc chắc sẽ có rừng cổ, chắc di tích của Thương Sinh thần tông ở trong rừng cổ.

Long Kình Thiên gật đầu.

Long Kình Thiên khống chế Trấn Thiên tháp bay hướng tận cùng phái nam sơn cốc sơn cốc. Trong lòng Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông, người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long không hề bình tĩnh.

Bảo tháp này thật sự bay thoát cảm ứng thần thức của cường giả thiên thần?

Lúc đi ngang qua bên cạnh đám cường giả ma tộc, Bất Hủ Thần Phủ thì bọn họ không có chút phản ứng.

Thật khiến người kinh sợ, ánh mắt người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long nhìn Long Kình Thiên hơi sợ.

Thử nghĩ xem Long Kình Thiên khống chế bảo tháp lặng lẽ đi tới sau lưng ngươi rồi đột nhiên ra tay công kích thì sẽ là tình hình gì? Coi như là cường giả thiên thần bị bất ngờ cũng sẽ bị thương.

Hơn nữa bây giờ Long Kình Thiên chỉ là thần cấp tứ trọng, nếu hắn đạt tới cảnh giới cổ thần, phối hợp bảo tháp này công kích thì thật khủng bố.

Đó sẽ là ác mộng của cường giả thiên thần.

Lúc này người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long rốt cuộc hiểu tại sao Long Kình Thiên dám ở so tài luyện khí đại tái lộ ra chuyện chính mình có thể luyện chế thần khí.

Người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long càng nghĩ càng kinh sợ, cùng lúc đó hơi vui mừng, mừng là Vạn Bảo Thần tông không phải kẻ địch của Long Kình Thiên.

Người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long đã vậy thì Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông, hai nàng thị nữ Hứa Na, Hứa Nhu càng không cần nói. Đặc biệt là Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông, nàng nhìn bóng lưng Long Kình Thiên, mắt chớp lóe tia sáng.

Bỗng nhiên người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long chỉ vào đỉnh một ngọn núi phía trước, vẻ mặt giật mình kêu lên:

- A? Đó là ngân nguyệt huyết hồ!

Chỉ thây trên đỉnh ngọn núi kia, một con hồ ly to lớn có lớp da lửa đỏ không ngừng hút tinh hoa mặt trăng trên trời.

Con hồ ly có bảy cái đuôi, nó hấp thu tinh hoa mặt trăng, toàn thân bao phủ tầng sáng bạc.

Ngân nguyệt huyết hồ, một loại dị thú rất hiếm thấêu hạch, máu của nó là tài liệu thượng hảo để luyện chế đan dược. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Sau đó trên đường đi mấy người Long Kình Thiên lại trông thấy khá nhiều dị thú, yêu thú hiếm thấy. Nhưng những dị thú, yêu thú này quanh năm sinh tồn trong Tử Vực, trải qua tử khí biến đổi, hơi khác với dị thú, yêu thú bên ngoài.

Bảy ngày sau, mấy người Long Kình Thiên rốt cuộc tới cổ rừng tận cùng phía nam sơn cốc.

Cổ rừng này cây to chọc trời, đầu là ngân diệp thụ hiếm thấy. Ngân diệp thụ lá cây rậm rạp, màu thủy ngân, mỗi một cây cao mấy chục trượng, thân cây phải mấy chục người ôm mới hết.

Long Kình Thiên mở thần thức kéo dài ra ngoài, bao phủ mấy ngàn dặm, nhưng hắn không phát hiện cái gì. Lúc này bốn người người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long, Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông cũng mở thần thức sưu tầm, không có thu hoạch.

Bỗng nhiên khi thần thức của Long Kình Thiên thăm dò lòng đất thì phía trước một khu đất có lực lượng phản chấn. Cấm chế? Lòng Long Kình Thiên máy động.

Người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long hình như cũng phát hiện cái gì, nói:

- Không lẽ di tích của Thương Sinh thần tông này ở dưới lòng đất cổ rừng?

Long Kình Thiên gật đầu, nói:

- Rất có thể.

Thế là Long Kình Thiên dẫn theo mấy người đến khu đất nơi phát ra khống chế. Long Kình Thiên khống chế Trấn Thiên tháp chậm rãi lặn xuống lòng đất.

Không ngừng xâm nhập vào lòng đất, lực lượng cấm chế càng lúc càng mạnh. Hơn nữa Long Kình Thiên phát hiện đất đai xung quanh ẩn chứa linh khí càng lúc càng nồng. Không chỉ có vậy, màu của đất đai cũng thâm hơn, vốn là màu vàng đất biến sâu thành vàng sẫm.

Trầm xuống vài chục trăm trượng thì áp lực Trấn Thiên tháp chượt buông lỏng, mọi người đi tới một thông đạo không gian.

Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông hơi kinh ngạc nói:

- Đây là không gian thiên thần vị diện.

Thiên thần cường giả vị diện không gian!

Lúc trước băng hồ Tam Tà phong cũng là cường giả thiên thần, thượng cổ Tam Tà thần để lại vị diện không gian.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.