Thấy Vô Chân Giáo nâng giá, Lôi Kình Thiên thầm cười khảy.
- Một trăm sáu mươi vạn.
Hắn vẫn ngồi đó, bình tĩnh trả giá.
Trưởng lão Vô Chân Giáo thấy quả nhiên Lôi Kình Thiên lại nâng giá thì mừng húm, nói với thiếu chủ Vô Chân Giáo:
- Thiếu chủ?
Thiếu chủ Vô Chân Giáo hàm tiếu gật đầu.
Theo kế hoạch của hắn thì bán cùng lúc mười dòng nhất phẩm linh mạch này với giá một trăm bốn mươi vạn đã là rất được rồi, trừ đi tiền thuế hắn còn khoảng một trăm hai mươi vạn.
Nhưng giờ Lôi Kình Thiên đã hét lên đến một trăm sáu mươi!
Không thể không nói đây đúng là một sự kinh hỷ!
Không ngờ Lôi Kình Thiên còn có nhiều Cửu Dương Đan hơn hắn tưởng.
- Một trăm sáu mươi hai vạn!
Trưởng lão Vô Chân Giáo được sự đồng ý của thiếu chủ, lại nâng giá tiếp.
Lúc này không còn ai hét giá nữa, vì mười dòng nhất phẩm linh mạch này nhiều nhất cũng chỉ đáng một trăm bốn mươi vạn.
Nhưng sau khi trưởng lão Vô Chân Giáo hét giá xong thì Lôi Kình Thiên không hề có ý trả tiếp, hắn chỉ ngồi đó không có động tĩnh gì.
- Quý khách ở ghế số mười chín, một trăm sáu mươi vạn lần thứ nhất!
Lúc này, thái thượng trưởng lão Vạn Bảo Thương Hội Ngũ Thanh hô, mãi đến lần thứ ba thành giao, Lôi Kình Thiên vẫn không lên tiếng.
Sắc mặt thiếu chủ Vô Chân Giáo tối sầm đến cực điểm. Hắn lại phải chi một trăm sáu mươi hai vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ton-trung-sinh/2754474/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.