Chương trước
Chương sau
Thấy hai mươi ba con yêu thú khôi lỗi chớp mắt đã đánh bay hết thủ hạ của mình, thanh bào lão giả của Vạn Thông thương hội và lục bào lão giả Yêu Vương Tông ánh mắt đầy sự kinh hãi.

- Hứa lão đầu, chúng ta đi thôi!

Lão giả Vạn Thông thương hội nhanh chóng quyết định, hô lên.

Ngay lập tức, lão phi thân định chạy đi.

Yêu Vương Tông thấy thế biết sự việc không thể cứu vãn, cũng không cần bảo tàng của Hắc Đế nữa, tính mạng là quan trọng, liền phi thân theo thanh bào lão giả.

Nhưng cả hai mới phi thân lên thì phía trước đột nhiên có bóng người lướt qua, một người xuất hiện.

Hai người nhìn thì thấy là Long Kình Thiên, vẻ mặt đầy giận dữ:

- Tiểu tử, ngươi muốn chết phải không, bọn ta giết ngươi trước!

Thanh bào và lục bào lão giả sát ý ngập trời, nếu không phải vì Long Kình Thiên thì sự việc đâu có thành ra thế này.

Long Kình Thiên nhìn thì chỉ là Thánh Cấp lục trùng.

- Giết!

- Vạn kiếm nhất thể!

- Thiên Yêu Chưởng!

Thanh bào lão giả vung hai tay lên, chỉ thấy trong hư không xuất hiện vô số đạo kiếm khí, chúng ngưng tụ lại thành một, công kích về phía Long Kình Thiên.

Thanh bào lão giả lại là Tinh Hồn Sư hiếm gặp.

Còn lục bào lão giả tung một chưởng, yêu nguyên lực hùng hồn tựa như con sóng khổng lồ hình thành nên vô số yêu linh ập về phía Long Kình Thiên.

Long Kình Thiên thấy thế cười khảy, tay trái một chưởng, tay phải một quyền, chưởng ấn quyền ấn đan xen nhau đón kiếm khí và yêu linh.

Trước ánh mắt kinh hoàng của hai lão giả, một quyền một chưởng nhìn dường như rất bình thường nháy mắt đã đánh tan kiếm khí và yêu linh của cả hai. Sức mạnh cường hãn đánh tới, cơ thể cả hai bị chấn động mạnh, không ngừng bị đẩy lùi về sau.

- Ngươi!

Hai người không dám tin vào kết quả này.

Hai Thần Cấp, hơn nữa còn là Thần Cấp lục, thất trùng lại bị một tiểu tử chỉ là Thánh Cấp đánh lui?!

Khí huyết trong người hai người sục sôi.

- Ta đã nói rồi, bọn ta cũng lấy luôn cả mạng của các ngươi.

Long Kình Thiên vẻ mặt lạnh lùng.

Hai lão giả nổi giận định công kích tiếp thì đột nhiên phía sau có luồng sức mạnh khiến cả hai phải sợ hãi. Sắc mặt cả hai đại biến, vội vàng quay lại tung một chưởng.

Tiếng nổ lớn vang lên, cả hai bay ngược ra sau, mồm hộc máu tươi, kinh hoàng nhìn Tử Thiên Long Hoàng.

Lúc này Lục Dực Tử Phụng và Cửu Vĩ Thiên Miêu cũng đã vây lại. Bốn người Long Kình Thiên mỗi người một hướng vây hai người thanh bào lão giả ở trong.

- Các ngươi là ai? Ta là trưởng lão Yêu Vương Tông, các ngươi có biết hậu quả khi làm thế này không?

Lục bào lão giả nhìn Long Kình Thiên giận dữ quát.

- Trưởng lão Yêu Vương Tông?

Cửu Vĩ Thiên Miêu cười.

- Các ngươi chết rồi thì ai biết là bọn ta làm?

Lúc này từ phía xa lại có tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Chỉ thấy một đệ tử Yêu Vương Tông bị một con yêu thú khôi lỗi oanh kích rơi xuống đất, co giật mấy cái rồi không còn động tĩnh gì nữa.

Lục bào lão giả thấy thế sắc mặt trắng nhợt. Truyện được copy tại Truyện FULL

Lần này, lão có được Hắc Đế bảo tàng đồ, dẫn đệ tử thân tín đến tìm báu, vốn nghĩ sau khi có được bảo tàng Hắc Đế, tu luyện Hắc Đế công pháp, đột phá Cổ Thần trở thành thái thượng trưởng lão Yêu Vương Tông, có quyền lực chí cao. Nhưng không ngờ chưa có bảo tàng Hắc Đế thì lại bị rơi vào tuyệt cảnh thế này.

Đệ tử của Vạn Thông thương hội và Yêu Vương Tông liên tục bị yêu thú khôi lỗi của Long Kình Thiên kích sát, ánh mắt của hai lão giả càng thêm kinh hoàng.

Cả hai rất nhiều lần phi thân định chạy trốn nhưng vừa bay lên đã bị Tử Thiên Long Hoàng và Lục Dực Tử Phụng đánh bật trở lại.

Nhưng Tử Thiên Long Hoàng không giết mà chỉ đánh chúng bị thương.

Sau hơn chục lần, cuối cùng hai người tuyệt vọng, từ bỏ ý định chạy trốn. Lúc này toàn bộ đệ tử của Yêu Vương Tông và Vạn Thông thương hội đã bị giết hết, bóng đen tử vong bao trùm lấy hai lão giả.

- Ngươi, thế nào mới thả bọn ta?

Lão giả Yêu Vương Tông vẫn ôm hy vọng cuối cùng hỏi Long Kình Thiên.

- Thả các ngươi, không phải không được.

Long Kình Thiên nói.

Hai người khựng lại, không dám tin nhìn Long Kình Thiên.

Long Kình Thiên thật sự sẽ thả họ sao?

- Các ngươi đầu hàng ta, nhận ta làm chủ nhân.

Long Kình Thiên nói tiếp.

- Là các ngươi có thể sống tiếp.

Hai người nhìn nhau, lúc này mới hiểu tại sao Long Kình Thiên không để Tử Thiên Long Hoàng không giết cả hai.

- Ta cho các ngươi thời gian suy nghĩ, nhưng mong là ta không phải đợi quá lâu.

Long Kình Thiên nhìn hai người.

Hai mươi ba con yêu thú khôi lỗi giết hết đệ tử Yêu Vương Tông và Vạn Thông thương hội, đứng đằng sau Long Kình Thiên, yêu nguyên lực toả ra toàn thân. Tử Thiên Long Hoàng, Cửu Vĩ Thiên Miêu và Lục Dực Tử Phụng cũng chăm chăm nhìn hai người, chỉ cần lắc đầu một cái là tất cả sẽ một kích tất sát đối với hai người.

Hai lão giả sắc mặt sáng tối bất định.

Đầu hàng? Hay không đầu hàng?

Hai người siết chặt tay, thanh bào lão giả thậm chí chảy cả máu, thân là trưởng lão Vạn Thông thương hội, quyền cao chức trọng, dù là đến bất cứ Vị Diện nào trong Xích Thành Tinh Vực, tông chủ của bất cứ thế lực nào cũng phải cung kính. Hơn nữa, tuy là trưởng lão nhưng không hề bị ràng buộc trong Vạn Thông thương hội.

Nhưng giờ lại phải nhận kẻ khác là chủ nhân?!

Long Kình Thiên cũng không vội vàng.

Hắn đang đợi.

Nếu cả hai đồng ý là tốt nhất, nếu không thì chỉ còn cách giết, không giống Huyết Vô Nhai và Châu Ôn.

- Được, ta đồng ý đầu hàng ngươi!

Cuối cùng lão giả Yêu Vương Tông gật đầu rồi cúi chào Long Kình Thiên:

- Hứa Tam bái kiến chủ nhân!

- Được.

Vẻ mặt của Long Kình Thiên không rõ vui hay buồn, hắn cho lão giả Yêu Vương Tông đứng dậy rồi bảo lão mở linh hồn hải, trồng tín ngưỡng chủng tử rồi chỉ tay, hai đạo kim quang chui vào trán lão.

- Đây là Thần Cấp đỉnh giới công pháp và thần khí tinh thuần ta ban cho ngươi. Ngươi về tu luyện, sẽ không khó để đột phá Cổ Thần cường giả.

Long Kình Thiên nói. đọc truyện mới nhất tại truyện yy thegioitruyen.com

Hứa Tam vẻ mặt đang ảm đạm nghe vậy thì sững người, nhìn Long Kình Thiên với vẻ không tin nổi, cuồng hỷ, cúi lạy thêm lần nữa.

Lão giả Vạn Thông thương hội thấy thế, vốn dĩ lão thấy thích thú khi Long Kình Thiên trồng tín ngưỡng chủng tử vào linh hồn hải của Hứa Tam, nhưng giờ lão sững người:

- Cái gì? Thần Cấp đỉnh giới công pháp, thần khí tinh thuần?!

Lão nhìn dáng vẻ cuồng hỷ của Hứa Tam không giống như giả.

Lúc này Long Kình Thiên quay lại nhìn lão, ánh mắt loé hàn quang.

Lão giả Yêu Vương Tông thấy ánh mắt của Long Kình Thiên, trong lòng run lên, vội nói:

- Thang Tất bái kiến chủ nhân!

Cuối cùng lão giả Yêu Vương Tông cũng chọn đầu hàng.

Đương nhiên Long Kình Thiên cũng không keo kiệt gì, ban cho lão Thần Cấp đỉnh giới công pháp và thần khí tinh thuần.

- Các ngươi đi theo ta, làm việc cho ta, ta sẽ không bạc đãi các ngươi.

Long Kình Thiên nói.

- Nói thật với các ngươi, Huyết Ma Tông và U Linh Tông trong Thập tông của nam vực Ma Thần Chiến Trường đã theo ta cả rồi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.