Chương trước
Chương sau
Mọi người xung quanh chấn kinh, nghị luận xôn xao.

Long Kình Thiên cười khảy trong lòng, dùng bí pháp tránh cấm chế trên tế đài? Thật là làm khó kim bào lão nhân phải nghĩ ra cá "tội danh" này rồi.

Kim bào lão nhân nói xong, thấy vẻ mặt của bốn người Long Kình Thiên vẫn bình tĩnh thì nhíu mày:

- Tiểu tử, ngươi còn gì để nói? Đừng nói lão tổ không cho ngươi cơ hội giải thích, giờ ta cho ngươi cơ hội, giải thích đi!

Lúc này quảng trường mới yên tĩnh.

Long Kình Thiên nhìn bọn kim bào lão nhân và Trâu gia, cười khảy:

- Ta giải thích? Giải thích cái gì? Hơn nữa ngươi cũng không có tư cách.

Long Kình Thiên nói đúng, dù là Thiên Đế của Tiên Giới, Hạo Thiên, cũng không có tư cách này chứ đừng nói đến kim bào lão nhân.

Nhưng lời nói của Long Kình Thiên đã gây ra xao động không nhỏ.

- Ta đã nói rồi, loại người này quá ngông cuồng, không biết sống chết.

Mạnh Đình Đình nói:

- Nếu chiêu nạp hắn về Mạnh gia làm khách khanh trưởng lão thì sẽ gây hoạ cho Mạnh gia.

- Tiểu thư nói phải.

Thị nữ Tiểu Lan tiếp lời.

Ngay Trâu Nhất Phàm và người Trâu gia cũng cảm thấy Long Kình Thiên hơi ngông cuồng.

Kim bào lão nhân là Thần Cấp cường giả, hơn nữa còn là thất trùng, Long Kình Thiên cho dù là Thánh Cấp thì trong mắt kim bào lão nhân cũng chẳng khác gì Đế Cấp với Tôn Cấp.

Kim bào lão nhân khựng lại một chút rồi cười lớn như vừa nghe một câu chuyện cười:

- Tiểu tử ngươi nói gì? Ta không có tư cách? Lão tổ ta không có tư cách?

Kim bào lão nhân cười.

Khương Lạc cười nói:

- Lão tổ, tên tiểu tử này tưởng rằng đánh trọng thương mấy chục Đế Cấp cường giả là thiên hạ vô địch rồi. Ngay lão tổ ngài Thần Cấp thất trùng hắn cũng không coi ra gì.

Bọn người Khương gia cười hùa theo.

Không ít đệ tử ở xung quanh cũng lắc đầu cười.

- Phụ thân đại nhân.

Lúc này Trâu Vân nói.

- Long Thìn tiền bối không thể dùng bí pháp để tránh cấm chế của tế đài. Kim bào lão nhân rõ ràng là vu oan giá hoạ!

Trâu Nhất Phàm lắc đầu:

- Ai cũng biết hắn đang vu oan, nhưng ai chứng minh được? Hơn nữa đúng là Long Thần huynh đệ một mình đánh trọng thương năm mươi sáu Đế Cấp đệ tử.

- Phụ thân đại nhân, việc này Trâu gia có quản không?

Trâu Vân vội nói.

- Long Thần tiền bối đã cứu con. Con…

Trâu Nhất Phàm thở dài:

- Vân Nhi, ta biết. Nhưng đôi khi chúng ta không được suy nghĩ cho cá nhân mà phải nghĩ cho cả gia tộc.

Trâu Vân sững người: nguồn TruyenFull.vn

- Phụ thân đại nhân.

- Đợi lát nữa rồi nói.

Trâu Nhất Phàm nói.

Trâu Vân trầm mặc.

Kim bào lão nhân dường như cười đã đủ, hắn nhìn xuống Long Kình Thiên, nói:

- Bắt bốn tên đó lại. Lát ta sẽ lột da từng người. Kẻ nào dám ngăn cản sẽ là kẻ thù của Khương gia, là người kim bào lão nhân ta chắc chắn sẽ giết!

Khí thế trên người kim bào lão nhân bùng nổ, toả ra khí tức Thần Cấp thất trùng, uy phong lẫm liệt, vẻ mặt đấy sát khí, rõ ràng Long Kình Thiên đã kích nộ hắn rồi.

Y phục trên người kim bào lão nhân không gió cũng tự bay phần phật.

- Rõ, lão tổ!

Cường giả Khương gia đáp, rồi thi nhau công kích về phía mấy người Long Kình Thiên.

- Giết, không trừ kẻ nào!

Đúng lúc ấy, Long Kình Thiên lạnh lùng nói.

- Rõ, chủ nhân!

Ba người Tử Thiên Long Hoàng đáp.

Nghe Long Kình Thiên nói giết hết cường giả Trâu gia không trừ một ai, mọi người xung quanh đang định cười thì thấy hai luồng khí tức đầy uy lực từ Tử Thiên Long Hoàng và Lục Dực Tử Phụng.

Tất cả kinh hãi.

Họ phát hiện khí tức của Tử Thiên Long Hoàng và Lục Dực Tử Phụng còn mạnh hơn cả kim bào lão nhân.

Đặc biệt là khí tức của Tử Thiên Long Hoàng.

Rồi họ nhìn thấy Tử Thiên Long Hoàng và Lục Dực Tử Phụng bay lên, hai tay đánh xuống.

- Long Phi Phượng Vũ!

Chỉ thấy sau một kích của hai người, một con kim long khổng lồ và một con phượng hoàng tím khổng lồ. Kim long và tử phượng bay lượn, bay đến đâu cường giả Khương gia đều bay đi như lá rụng.

Tiếng kêu thảm không ngừng vang lên.

Cường giả Khương gia cùng lắm là Thánh Cấp lục trùng, yếu thì còn là Đế Cấp, sao có thể chống trọi nổi đòn liên thủ của Tử Thiên Long Hoàng và Lục Dực Tử Phụng?

Nháy mắt hơn ba mươi vị trưởng lão Khương gia và đệ tử nòng cốt không còn một ai, tất cả đều ngã lưng ra đất không chút động tĩnh.

Long Kình Thiên đã nói không trừ một ai thì Tử Thiên Long Hoàng và Lục Dực Tử Phụng cũng không cần nương tay.

Trên quảng trường, cường giả từ các đảo, các gia tộc nhìn cường giả Khương gia la liệt trên đất thì không một ai là không kinh hãi.

Mạnh Đình Dình thì há hốc mồm, thị nữ kia suýt chút nữa thì rớt hai mắt ra ngoài.

- Các…các ngươi!

Kim bào lão nhân nhìn Tử Thiên Long Hoàng và Lục Dực Tử Phụng với vẻ mặt chấn kinh. Khương Lạc thì sắc mặt trắng bệch.

- Ba ngươi hợp thể với ta!

Lúc ấy, Long Kình Thiên nói.

Tử Thiên Long Hoàng, Lục Dực Tử Phụng và Cửu Vĩ Thiên Miêu cung kính đáp vâng, rồi cả ba biến thành tia sáng chui vào người Long Kình Thiên.

Khí thế toàn thân Long Kình Thiên lập tức tăng mạnh, khí lưu quanh người bùng nổ như cuồng phong.

- Hợp thể? Thú võ sư? Hắn dám hợp thể với ba huyền thú?

- Hắn điên rồi!

Tất cả mọi người sực tỉnh, không ai là không chấn kinh.

Rồi họ thấy phía sau Long Kình Thiên mọc ra năm cái đuôi, hoa văn một con cự long và một con phượng hàng quấn quanh người.

Lôi điện nhấp nháy quanh người Long Kình Thiên, phía trên đình đầu là vô số con lôi hệ thần thú, những luồng khí tức huỷ diệt bao trùm cả quảng trường.

Kim bào lão nhân trố mắt ra nhìn.

Nhưng đúng lúc ấy, thân hình Long Kình Thiên lướt đi, đột nhiên xuất hiện trước mặt, hắn kinh hoàng, tung đòn về phía Long Kình Thiên rồi vội tránh đi.

Long Kình Thiên cười khảy, một quyền tung ra, chỉ thấy cánh tay của kim bào lão nhân nổ tung, rồi y phục toàn thân, cả nội giáp cũng nổ tung, bay ngược ra sau, rơi xuống quảng trường tạo nên một khe nứt lớn.

Mọi người kinh hãi.

Một chiêu, một chiêu giải quyết Kim Bào lão tổ Thần Cấp thất trùng!

Khương Lạc nhìn lão tổ không biết sống chết ra sao, hai chân run rẩy nhìn Long Kình Thiên như nhìn thấy ma thần, giọng run run nói:

- Long….Long Thần…

Hắn muốn giải thích nhưng còn chưa nói xong thì Long Kình Thiên lại tung một quyền như đánh lên ngực khiến hắn nổ tung không còn gì.

Khương Lạc chẳng qua là Thánh Cấp thất trùng, sao có thể chịu nổi một quyền của Long Kình Thiên? Hơn nữa hợp thể với ba thú, Long Kình Thiên đã là Cổ Thần trung kỳ rồi!

Long Kình Thiên phi thân đến phía trên đầu kim bào lão nhân.

Kim bào lão nhân lúc này hơi thở cũng yếu ớt, sắc mặt kinh hoàng, hét lên với hư không:

- Vu Càn đại nhân cứu ta!

Vu Càn của Man Hoàng Thần Miếu? Nghe kim bào lão nhân hét lên như vậy, Long Kình Thiên đang định công kích thì bất giác dừng lại.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.