- Không phải bây giờ?
Lục Dực Tử Phụng khựng người, rồi sắc mặt xịu xuống, thậm chí trong lòng có chút nộ hoả, cảm thấy Lôi Kình Thiên đang trêu đùa mình.
Lúc này, Cửu Vĩ Thiên Miêu nói:
- Cô bé này, chắc ngươi cũng biết tầm quan trọng của bí quyết luyện hoá thần khí. Ngươi tưởng công pháp này của lão đại ai muốn cũng có được sao? Ngươi theo lão đại chưa được một ngày mà đòi có được nó?
Thế gian này đâu có gì là miễn phí!
Ánh mắt Cửu Vĩ Thiên Miêu đầy sự chế giễu.
Tuy Lục Dực Tử Phụng được Lôi Kình Thiên thu phục nhưng nó nhận ra Lục Dực Tử Phụng chưa thật sự tâm phục, vẫn cảm thấy Lôi Kình Thiên cứu mình là tranh thủ lúc người ta bị nạn.
Lục Dực Tử Phụng nhận ra ý tứ của Cửu Vĩ Thiên Miêu, sắc mặt có phần khó coi.
Nhưng nàng cũng biết Cửu Vĩ Thiên Miêu nói đúng.
- Đừng tưởng ngươi là Thần Cấp lục trùng, bản thể là biến dị phượng hoàng của Phụng Hoàng thần thú mà ghê gớm.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói tiếp:
- Lục Dực Tử Phụng? Miên gia ta thiên phú cũng không kém ngươi đâu.
Nói rồi Cửu Vĩ Thiên Miêu bay lên biến thành bản thể to lớn như ngọn núi.
Chín chiếc đuôi khổng lồ phía sau Cửu Vĩ Thiên Miêu không ngừng thể hiện uy nghiêm.
- Cửu... Cửu Vĩ Thiên Miêu!
Lục Dực Tử Phụng giật mình.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói:
- Đúng thế, ta chính là Cửu Vĩ Thiên Miêu, Dị Thú Tộc thập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ton-trung-sinh/2754224/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.