Chương trước
Chương sau
Long Kình Thiên vung tay chỉ hỏa long, tốc độ xoay tròn của nó lại tăng nhanh hơn.

Trên quảng trường đại hình, mọi người nín thở, căng thẳng nhìn Long Kình Thiên, hỏa long kia, trong óc, trong mắt mọi người chỉ có Long Kình Thiên và hỏa long.

Khi con hỏa long xoay tròn càng lúc càng nhanh, đột nhiên phát ra tiếng rồng ngâm chấn trời, rồi xông lên chín tầng mây.

Mọi người giật nảy mình nhìn lên trời.

Hỏa long biến mất.

Trên bầu trời hỏa long biến mất, một trường kích rớt xuống.

Thanh trường kích cao cỡ hai người, thân kích có hỏa long xoay quanh, như nghe tiếng rồng ngâm uy hiếp hồn người.

Mọi người đều kinh ngạc, không thể tin nhìn trường kích từ trên cao rớt xuống.

Keng!

Trường kích rớt xuống đất, cắm thẳng tắp xuống mặt đất, đầu kích cắm vào lòng đất không chút tạm dừng. Quảng trường đại hình dùng đá hoa cương cứng rắn trải, đúc thành ở trước mặt trường kích thì như khối bánh tráng, cực kỳ yếu ớt.

Mọi người nhìn trường kích kia, im lặng không nói.

Long Kình Thiên thở dài một hơi, trán toát mồ hôi, ngực phập phồng.

Bây giờ Long Kình Thiên tuy là thực lực Xuất Khiếu kỳ nhưng luyện khí thế này thật là rất mệt.

Mới rồi luyện chế trường kích đã tiêu hao hết sạch chân khí của Long Kình Thiên.

Long Kình Thiên vạn chuyển công pháp, nuốt một viên đan dược mới đỡ hơn. Long Kình Thiên búng tay phải, trường kích bay khỏi mặt đất, cắm vào đài chủ tịch.

Mọi người nhìn đài chủ tịch.

Trên đài chủ tịch, trưởng lão tộc người lùn chủ trì so tài ngây ngốc nhìn thanh trường kích.

Một lát sau tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên phản ứng lại, vội vã tiến tới gần trường kích, xem ra gã muốn đích thân giám định.

Mấy trưởng lão tộc người lùn khác cũng đi hướng trường kích.

Đi tới trước trường kích, tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên tâm tình kích động, hai tay run run rút trường kích khỏi mặt đất.

Tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên nắm trường kích, cánh tay trầm xuống làm gã giật nảy mình.

Không ngờ trường kích nặng cỡ ngàn cân!

Tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên thở phào, hai tay toát ra một đoàn sáng vuốt ve trường kích. Cùng với tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên liên tục vuốt ve, trên thân kích hỏa long như sống lại, lóe ánh sáng đỏ.

Mọi người hồi hộp nhìn tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên.

Tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên lại vuốt một lần nữa, búng thân kích, kêu vù vù. Tay phải tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên cầm kích đâm tới trước, tay trái vỗ trường kích. Trường kích rời tay, xoay quanh trên trời hóa thành hỏa long, xoay một vòng rồi trở lại trong tay tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên.

Tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên tay phải đỡ lấy, nắm chặt trường kích, vẻ mặt kích động hấp tấp nói:

- Kích tuyệt, kích tuyệt.

Sau đó tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên ngẩng đầu nhìn Long Kình Thiên, mọi người trên quảng trường, chậm rãi nói:

- Thanh trường kích này là Thiên Trọng Lãng Thủ!

Thiên phẩm đỉnh giai!

Khi mọi người nghe tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên tuyên bố thì hít ngụm khí lạnh.

Thiên phẩm đỉnh giai!

Mọi người nhìn Long Kình Thiên, đã không phải chấn kinh, mà là cuồng nhiệt.

Dùng thiên địa chi hỏa hơn nữa không dùng đỉnh lô luyện khí, trước sau chưa đến một canh giờ đã luyện chế ra vũ khí thiên phẩm đỉnh giai.

Hơn nữa sử dụng tài liệu chỉ là tốt hơn bình thường một chút.

Thật lâu, thật lâu, quảng trường vẫn hoàn toàn yên tĩnh.

Thật lâu sau tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên tuyên bố:

- Luyện khí đại tái lần này, Long Thần đệ nhất, các ngươi có ý kiến gì hay không?

Mặc dù đám thiên tài tộc người lùn, Vi Hàn, Tất Phương thiếu chủ Đông Hải chưa bắt đầu luyện khí nhưng mọi người đều biết đệ nhất thuộc về Long Kình Thiên.

Long Thần là tên Long Kình Thiên dùng để tham gia dự thi.

Tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên nói xong, thiên tài tộc người lùn, Vi Hàn, Tất Phương thiếu chủ Đông Hải, mười một thí sinh không mở miệng, im lặng.

Dù họ có thể luyện chế ra vũ khí thiên phẩm nhưng không nắm chắc luyện chế ra thiên phẩm đỉnh giai được, hơn nữa không tin chắc có thể luyện chế trong một canh giờ.

Còn về cách luyện khí càng không thể giống như Long Kình Thiên nhiếp thủ thiên địa chi hỏa, không cần đỉnh lô!

Cuối cùng mọi người cùng nhất trí, Long Kình Thiên đệ nhất.

Khi tộc người lùn lấy ra giải thưởng đệ nhất hương hải tinh thạch, trung phẩm đỉnh giai đỉnh lô, toàn hiện trượng, mọi người ánh mắt rực cháy nhìn hai thứ.

Khối hương hải tinh thạch đó cao cỡ một người, rộng nửa thước, như là gỗ hương tỏa mùi nhè nhẹ, mùi này khiến người nghe tỉnh táo, cũng toát ra ánh sáng như ánh sao.

Đỉnh lô đó có bốn chân, trên thân đỉnh khắc một ngọn núi, thần sơn khiến người cảm giác áp lực vô hình, đỉnh có tên gọi là Thần Sơn đỉnh.

Thần Sơn đỉnh dù chỉ là thiên phẩm trung giai, nhưng nếu bàn về giá trị thì còn lớn hơn vũ khí thiên phẩm đỉnh giai.

Vốn những phần thưởng này phải chờ đám thí sinh dự thi xong mới thưởng, nhưng Long Kình Thiên đề nghị, tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên, các trưởng lão tộc người lùn bàn luận một lúc, đồng ý yêu cầu của hắn.

Long Kình Thiên cất hương hải tinh thạch, trung phẩm đỉnh giai đỉnh lô vào trong Trấn Thiên tháp, trong ánh mắt phức tạp của mọi người, hắn đi ra khỏi quảng trường đại hình. Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu bay khỏi chủ thành tộc người lùn.

Còn về luyện khí đại tái lần này, rốt cuộc thiên tài tộc người lùn, Vi Hàn hạng hai hoặc Tất Phương thiếu chủ Đông Hải là hạng hai thì chẳng liên quan gì đến Long Kình Thiên.

Người lùn Vi Ân đứng đó, nhìn Long Kình Thiên rời đi, thầm thở dài.

Người lùn Vi Ân bất giác nghĩ tới lần đầu gặp Long Kình Thiên ở Loạn Hải.

Khi đó người lùn Vi Ân còn nghĩ chờ mười hai năm sau cùng Long Kình Thiên tranh phong ở bảng dị thú.

Bây giờ xem ra là người lùn Vi Ân mơ tưởng viễn vông.

Người lùn Vi Ân và Long Kình Thiên vốn không cùng đẳng cấp.

Không lâu sau, Long Kình Thiên rời khỏi đảo lớn của tộc người lùn. Sau khi ra khỏi đảo lớn, Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu lao nhanh tới tận cùng Loạn Hải. Truyện được copy tại Truyện FULL

Vốn đi tộc người lùn tham gia luyện khí đại tái, chậm trễ mấy ngày cũng không sao.

Nhưng bây giờ có lẽ còn có bản đồ kho báu khác, Long Kình Thiên phải nhanh chóng chạy tới ma thần chiến trường.

Cửu Vĩ Thiên Miêu hỏi:

- Đại ca, hương hải tinh thạch đó thật sự tốt như trong truyền thuyết sao?

Cửu Vĩ Thiên Miêu biết lần này Long Kình Thiên tham gia luyện khí đại tái của tộc người lùn là vì hương hải tinh thạch.

Thần Sơn đỉnh kia có cũng được, không cũng chẳng sao.

Long Kình Thiên nghe thế cười nói:

- Có tốt như vậy hay không thì đợi lúc đó người sẽ biết.

Vài ngày sau, ba người Long Kình Thiên đi tới một hòn đảo hoang, đáp xuống.

Long Kình Thiên lấy ra Trấn Thiên tháp, lấy ra một khối hương hải tinh thạch, cũng lây ra tài liệu đã chuẩn bị sẵn, tay tỏa ánh sáng, một thanh đao xuất hiện, cắt hương hải tinh thạch thành hai nửa.

Lại luyện chế Trấn Thiên tháp chỉ cần một nửa hương hải tinh thạch là đủ rồi.

Sau đó hai tay Long Kình Thiên hút hư không, tựa như lúc trước Cửu Vĩ Thiên Miêu, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch thấy ở luyện khí đại tái, thiên địa chi hỏa điên cuồng vọt hướng Long Kình Thiên.

Thiên địa chi hỏa càng lúc càng nhiều, quanh thân Long Kình Thiên hình thành biển lửa. Sau đó Long Kình Thiên ngừng hút, vung đôi tay, biển lửa bắt đầu biến đổi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.