Chương trước
Chương sau
Đám trưởng lão tộc người lùn, hộ vệ tộc người lùn xung quanh thấy vậy thì tức giận, định ra tay, bỗng nhiên từ người Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch phát ra khí thế như địa ngục bùng phát.

Khí thế cường đại của Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch đè ép người xung quanh ngừng thở, trong ánh mắt kinh khủng của họ, tay phải gã đè ép tường thành cách mấy ngàn thước. Chỉ thấy tường tành rộng vài trăm thước, cao mấy thước hóa thành bột phấn, dường như không tồn tại.

Hơn nữa làm họ hoảng sợ là vị trí tường thành biến mất xuất hiện một dấu tay to lớn, bàn tay sâu mấy chục thước, to mấy trăm thước.

Chủ thành tộc người lùn rung động kịch liệt.

Mọi người hít ngụm khí lạnh, Tất Phương thiếu chủ Đông Hải khủng khiếp nhìn Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, đôi chân run run.

Hộ vệ Hải tộc sau lưng Tất Phương thiếu chủ Đông Hải cũng bị hù câm như hến.

Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch nhìn xung quanh, lạnh nhạt nói:

- Ai dám rống lung tung, làm loạn thì đừng trách ta không khách sáo!

Đám trưởng lão tộc người lùn, hộ vệ định ra tay nghe vậy dừng bước.

Tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên cổ họng lăn lộn, ánh mắt nhìn Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch có kinh khủng và căm hận.

- Ngươi, khinh người quá đáng!

Tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên giọng trầm thấp trừng Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch:

- Ngươi giết Đại trưởng lão của tộc người lùn ta, bây giờ ra tay bị thương đệ tử tộc người lùn ta, ngươi thật sự cho rằng tộc người lùn ta không dám làm gì ngươi sao?

Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch lạnh lùng nhìn tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên, lười mở miệng.

Long Kình Thiên đi tới bên xác Đại trưởng lão Vi Hải, mặt ngoài xem ra thân thể gã không có vết thương, xung quanh không có chút vết máu, cũng không có dấu vết đánh nhau.

Thiên tài tộc người lùn, Vi Hàn định quát rống thì Long Kình Thiên giơ chưởng hút cổ họng Đại trưởng lão Vi Hải, chỉ thấy một đoàn khói đen nhạt bay ra khỏi đầu gã.

Ban đầu khói đen rất nhạt, tiếp theo ngày càng đậm, cuối cùng đen như mực.

Khí thể đen như mực này không ngừng lăn lộn trong bàn tay Long Kình Thiên, như có linh tính muốn bay thoát đi.

Long Kình Thiên nhìn ma khí trong tay, nheo mắt nói:

- Ma khí, xem ra là người ma tộc làm.

Không ngờ Đại trưởng lão Vi Hải bị người ma tộc giết chết.

- Ma tộc?

Tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên, đám trưởng lão biến sắc mặt, nhìn ma khí trong tay Long Kình Thiên, sắc mặt cực kỳ khó xem.

Thiên tài tộc người lùn, Vi Hàn bị Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch đánh văng ra cũng bò dậy, đôi mắt căm hận co rút:

- Là... Là người ma tộc làm?

Long Kình Thiên lạnh lùng liếc đám người tộc người lùn, đoàn lửa trong tay bập bùng cháy đốt sạch ma khí.

Long Kình Thiên nói:

- Chúng ta đi!

Long Kình Thiên nói xong xoay người rời đi.

Người lùn Vi Ân do dự một chút, đi theo sau lưng Long Kình Thiên.

Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch liếc tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên, cười lạnh nói:

- Giết Đại trưởng lão của tộc người lùn các ngươi? Sau này trước khi không tìm hiểu kỹ thì tốt nhất đừng nói bậy, nếu không...

Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch giẫm chân, lấy gã làm trung tâm mặt đất xuất hiện từng khe nứt to lớn kéo dài rất xa.

Người xung quanh thấy thế hút khí lạnh.

Mãi đến khi đám Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch đi xa, người xung quanh không ai lên tiếng.

Lúc này một hộ vệ sau lưng Tất Phương thiếu chủ Đông Hải tiến lên, cẩn thận hỏi:

- Thiếu chủ, chúng ta...?

Tất Phương thiếu chủ Đông Hải nhìn Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch để lại khe nứt dưới đất trông thấy ghê người, thở ra một hơi, cố gắng bình tĩnh nói:

- Chúng ta cũng đi!

Tất Phương thiếu chủ Đông Hải quay về chỗ ở của mình, trên đường đi trong đầu luôn hiện ra Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch một chưởng đập sụp tường thành tộc người lùn, chưởng ấn to lớn, vết nứt mặt đất kinh người.

Bình thường hộ vệ Hải tộc vênh váo đắc ý ũ rũ đi theo sau lưng Tất Phương thiếu chủ Đông Hải.

Một hộ vệ Hải tộc cẩn thận nói:

- Thiếu chủ, người trung niên kia, chỉ sợ, chỉ sợ có thực lực đỉnh hậu kỳ thánh cấp.

Thật ra gã có lời chưa nói, có thể là thần cấp!

Thần cấp!

Nghĩ đến đây, khóe môi hộ vệ Hải tộc co giật.

Tất Phương thiếu chủ Đông Hải sắc mặt âm trầm, không lên tiếng.

Một hộ vệ Hải tộc khác nói:

- Thiếu chủ, không ngờ Đại trưởng lão của tộc người lùn bị ma tộc giết chết, nói vậy là...?

Tất Phương thiếu chủ Đông Hải liếc thuộc hạ của mình, hiểu ý của gã. Nếu thật đúng là vậy thì tin đồn vài ngày trước, các đệ tử lục phái Võ Thần Điện phái đi tham gia đấu giá Phong Vân thương hội bị cường giả ma tộc giết chết có khả năng là sự thật!

Thu Bình đại thống lĩnh của gã thì sao?

Một lát sau Tất Phương thiếu chủ Đông Hải phất tay.

Đám hộ vệ Hải tộc lùi ra, Tất Phương thiếu chủ Đông Hải chìm trong suy tư.

Khi Long Kình Thiên, Tất Phương thiếu chủ Đông Hải đều quay về thì mấy người khác cũng lục tục rời đi. Chỉ còn lại đám tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên ở tại chỗ nhìn xác Đại trưởng lão Vi Hải.

Thật lâu sau tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên mới mở miệng nói:

- Phong tỏa mỗi góc, lối ra, phát hiện dấu chân ma tộc đáng ngờ lập tức báo ngay!

- Tuân lệnh tộc trưởng!

Lúc này mấy người Long Kình Thiên trở lại chỗ ở của người lùn Vi Ân.

Cửu Vĩ Thiên Miêu nói:

- Không ngờ Vi Hải bị ma tộc giết chết. Đại ca, nếu không nhờ ngươi thì thật đúng là khó phát hiện.

Ma khí ẩn núp sâu trong linh hồn Đại trưởng lão Vi Hải, Cửu Vĩ Thiên Miêu, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch đều không thể phát hiện, đám tộc người lùn càng không được.

Long Kình Thiên gật đầu.

Nhưng tiếp theo Long Kình Thiên nhướng mày.

Nhìn từ đoàn ma khí kia thì cường giả ma tộc đánh chết Đại trưởng lão Vi Hải chắc là thần cấp cường giả, hơn nữa còn không là thần cấp cường giả bình thường. Thần cấp cường giả như vậy tại sao muốn giết Đại trưởng lão Vi Hải?

Cửu Vĩ Thiên Miêu nói tiếp:

- Nhưng tại sao cường giả ma tộc muốn giết Đại trưởng lão Vi Hải?

Hiển nhiên Cửu Vĩ Thiên Miêu và Long Kình Thiên có cùng suy nghĩ. Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch cũng gật đầu khó hiểu.

Người lùn Vi Ân do dự nói:

- Có lẽ ta biết lý do.

Có lẽ biết?

Mọi người nhìn người lùn Vi Ân.

Người lùn Vi Ân nói với Long Kình Thiên:

- Trước đó mấy ngày Vi Hàn nói lỡ miệng, ta vô tình nghe hắn nói là phụ thân của hắn được một bản đồ kho báu, ta nghĩ việc này chắc có liên quan với nhau.

Long Kình Thiên hỏi:

- Bản đồ kho báu? Là bản đồ kho báu gì?

Người lùn Vi Ân lắc đầu, nói:

- Cái này ta cũng không rõ ràng, a, đúng rồi, Vi Hàn nói là cái gì Tam Tà phong.

Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu đồng thanh kêu lên:

- Tam Tà phong!

Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu nhìn nhau.

Tam Tà phong Không lẽ bản đồ kho báu kia có liên quan đến Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm sao? Text được lấy tại Truyện FULL

Lần này Long Kình Thiên trừ tìm đủ linh dược hắn cần ra cũng muốn đi Tam Tà phong tìm kiếm Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm.

Cửu Vĩ Thiên Miêu không biết bí mật thật sự của Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm nhưng Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch thì biết, gã có nói cho Long Kình Thiên. Thanh Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm này rất quan trọng với Long Kình Thiên hiện giờ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.