Chương trước
Chương sau
Long Kình Thiên gật đầu, biểu tình thản nhiên.

Người lùn Vi Ân đi về đại sảnh, thấy Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa ngồi đó nhắm mắt dưỡng thần, không biết nên nói gì.

Nghe tiếng bước chân của người lùn Vi Ân, Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa mở mắt ra, thấy gã đi ra một mình thì nhướng mày.

Người lùn Vi Ân đi ra, đại đệ tử sau lưng Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa mở miệng trách:

- Vi Ân, không phải sư phụ của ta kêu ngươi đi gọi tiểu tử kia sao? Tiểu tử đó đâu?

Người lùn Vi Ân nổi lên lửa giận nhưng vẫn mở miệng nói:

- Nhị trưởng lão, bằng hữu của ta hắn, hắn bận chút việc nên hắn muốn mời Nhị trưởng lão đi vào.

Đại đệ tử của Vi Hoa nghe vậy tức giận nói:

- Cái gì Khiến sư phụ của ta đi vào gặp hắn?

- Sư phụ của ta có thân phận gì? Hắn lại có thân phận gì? Sư phụ ta muốn gặp hắn đã là sự may mắn của hắn, vậy mà dám khiến sư phụ ta tự mình vào gặp hắn?

Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa cũng tức giận.

Thanh niên tóc đen này quá cuồng vọng, khiến Nhị trưởng lão tộc người lùn như lão đích thân gặp mới chịu.

Người lùn Vi Ân nghe đại đệ tử của Vi Hoa quát tháo thì lòng càng tức giận, nếu không phải có mặt Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa thì gã đã nổi điên rồi.

Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa sa sầm nét mặt đứng dậy, tay phải vỗ một cái, bàn đá bên cạnh vỡ vụn, định rời đi nhưng bỗng khựng lại.

- Được, vậy ta sẽ đi gặp tiểu tử vô tri cuồng vọng mắt không có người!

Hai đệ tử của Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa nghe gã nói vậy thì giật mình kêu lên:

- Sư phụ, ngươi...!

Sư phụ thật sự muốn đi gặp tiểu tử tóc đen kia?

Trước không nói thân phận Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa, chỉ bằng vào thân phận gã là trọng tài luyện khí đại tái đủ khiến một số thí sinh nịnh bợ.

Nhưng tình huống hiện tại lại trái ngược?

Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa mặt âm trầm nhìn người lùn Vi Ân, quát:

- Ngươi dẫn đường đi!

Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa vốn tức giận định phẩy tay áo rời đi, nhưng bỗng nhớ tới trước khi đến gã ở trước mặt tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên vỗ ngực đảm bảo hoàn mỹ hoàn thành việc này, nhất định sẽ hỏi ra bí quyết cách vỗ luyện khí của tiểu tử tóc đen.

Nếu bây giờ hoảng hốt chạy về, không gặp được mặt người ta, vậy Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa ở trước mặt tộc trưởng còn có mặt mũi gì?

Cho nên dù lòng Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa rất tức giận nhưng vẫn quyết định đi gặp tiểu tử tóc đen cuồng vọng.

Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa thấy người lùn Vi Ân ngây ngốc đứng đó thì tức giận quát:

- Còn đứng ngây ra đó làm gì? Ta kêu ngươi dẫn đường!

Người lùn Vi Ân giật mình phản ứng trở về, tiếp đó nhanh chóng nói:

- Vâng thưa Nhị trưởng lão!

Người lùn Vi Ân xoay người dẫn Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa đi thạch thất Long Kình Thiên ở.

Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa và hai đệ tử liếc nhau, theo sau lưng người lùn Vi Ân.

Mọi người rất nhanh đi tới thạch thất Long Kình Thiên ở, nhìn thấy hắn ngồi bên bàn đá, vẻ mặt tùy ý.

Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch ngồi dưới tay Long Kình Thiên. Bạn đang xem tại Truyện FULL - thegioitruyen.com

Cửu Vĩ Thiên Miêu thì nằm sấp trên vai Long Kình Thiên ngáp.

Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa đến, Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch không có ý đứng dậy đón chào.

Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa thấy vậy sắc mặt càng khó coi hơn.

Đại đệ tử của Vi Hoa đứng sau lưng thấy thế kiềm không được tức giận nói:

- Các ngươi quá cuồng vọng! Các ngươi có biết sư phụ của ta là Nhị trưởng lão tộc người lùn, các ngươi gặp mà không đứng dậy nghênh tiếp?

Nhưng đại đệ tử của Vi Hoa mới nói xong thì bỗng hét thảm, như bị gió thổi quét trúng làm gã văng ra ngoài, đập vào đất trống ngoài thạch thất.

Cát bụi bay đầy.

Tình hình biến đổi quá đột ngột, Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa và một đệ tử khác kinh ngạc ngây như phỗng, bao gồm người lùn Vi Ân.

Một lát sau đám Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa mới phản ứng lại.

- Ngươi, các ngươi, các ngươi...?

Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa nhìn Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, vẻ mặt kinh khủng, không dám tin, lòng run sợ.

Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa là đế cấp cường giả, hơn nữa đã đến đế cấp ngũ tầng.

Nhưng Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa không thể nhìn rõ Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch ra tay như thế nào, hoặc nên nói là gã không biết ai ra tay.

Long Kình Thiên lạnh nhạt nói:

- Chúng ta? Có chuyện gì sao?

Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa lắp bắp thật lâu không biết nên nói gì.

Long Kình Thiên lạnh nhạt nói:

- Nói đi, đến tìm ta có chuyện gì?

Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa biến đổi sắc mặt, hai tay siết chặt nhưng rồi thả lỏng, thở ra một hơi, do dự nói:

- Hôm nay trên quảng trường đại hình ta thấy thiên phú luyện khí của ngươi rất cao, là thiên tài luyện khí, nổi lên lòng yêu tài nên muốn thu ngươi làm đồ đệ.

Vốn ý định của Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa là cùng người lùn Vi Ân lại đây, dùng thân phận Nhị trưởng lão tộc người lùn, trọng tài luyện khí đại tái hỏi bí

quyết cách vỗ luyện khí của Long Kình Thiên, nhưng giờ gã đã đổi ý.

Nghe giọng điệu của Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa cứ như là đang cầu Long Kình Thiên trở thành đệ tử của gã.

Nhị trưởng lão tộc người lùn thế nhưng cầu làm sư phụ của người ta?

Người lùn Vi Ân, đặc biệt là đệ tử khác của Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa ngây ngốc đứng đó.

Long Kình Thiên nói:

- Thấy thiên phú luyện khí của ta rất cao? Cho nên muốn thu ta làm đồ đệ?

Nói tới đây, Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch nhìn nhau, cười to, ngay cả Cửu Vĩ Thiên Miêu luôn ngáp dài nghe xong cũng ngây ngẩn, ôm bụng cười.

Da mặt Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa thật là dày quá.

Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa đến rõ ràng muốn biết bí quyết luyện khí trên quảng trường đại hình hôm nay của Long Kình Thiên, giờ lại bày ra lý do đàng hoàng nhận đồ đệ.

Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa nghe Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch cười trào phúng thì mặt lúc xanh lúc đỏ.

- Ngươi khẳng định thiên phú luyện khí của ta rất cao?

Long Kình Thiên hỏi ngược lại:

- Thật ra luyện khí hôm nay ta chỉ vỗ bậy, căn bản không có cách luyện khí gì.

Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa sắc mặt khó coi hỏi:

- Vỗ bậy Không phải cách luyện khí gì?

Long Kình Thiên lạnh nhạt nói:

- Đúng vậy. Cho nên ngươi có thể đi rồi.

Long Kình Thiên trực tiếp ra lệnh trục khách.

Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa sắc mặt âm trầm nhưng cuối cùng nói với đệ tử sau lưng:

- Chúng ta đi!

Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa xoay người rời đi.

Đệ tử kia thấy vậy thì hốt hoảng theo sau, lúc rời đi không quên mang theo đại sư huynh nằm trên đất.

Người lùn Vi Ân mấp máy môi muốn gọi lại Nhị trưởng lão tộc người lùn bọn họ nhưng không dám ngăn cản, chỉ đành trơ mắt nhìn Nhị trưởng lão tộc người lùn, Vi Hoa giận dữ rời đi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.