Chương trước
Chương sau
- Chúc mừng thiếu chủ, chúc mừng thiếu chủ!

- Chúc mừng thiếu chủ đoạt được đệ nhất! Thiếu chủ thần công cái thế!

Tất Phương thiếu chủ Đông Hải đi ra, những thuộc hạ Hải tộc sớm chờ bên ngoài quảng trường đại hình lập tức đi lên, vui sướng nịnh hót liên tục.

Nhưng luyện khí và thần công cái thế có quan hệ gì?

Tất Phương thiếu chủ Đông Hải nghe đám thuộc hạ nịnh hót cũng không để ý dùng từ không đúng, cười toe toét gật đầu. Ngay khi Tất Phương thiếu chủ Đông Hải đi ra quảng trường thì bỗng lại vang tiếng ngân.

- Xem kia, lại là có người thành công luyện khí, là một thanh trường thương!

- Thương mang như vậy xem ra ít nhất cũng là huyền phẩm đỉnh gia.

Tất Phương thiếu chủ Đông Hải ngạc nhiên quay đầu xem, thấy một đỉnh lô phóng lên cao, trong lô bay ra một thanh trường thương, bên dưới đỉnh lô là một người lùn.

Một Hải tộc tiến lên nói:

- Thiếu chủ, người lùn này là thiên tài có thiên phú mạnh nhất tộc người lùn, Vi Hàn!

Một Hải tộc khác nói:

- Thiên phú mạnh nhất tộc người lùn thì sao? Còn không phải là tụt hậu thiếu chủ? Thiếu chủ mới là đệ nhất!

Lúc này trên đài chủ trì, trưởng lão tộc người lùn giám định thanh trường thương Vi Hàn luyện chế ra.

- Địa phẩm sơ giai, tiến nhập vòng so đấu tiếp theo!

Cùng là địa phẩm sơ giai!

Tất Phương thiếu chủ Đông Hải nhìn kết quả, trào phúng cười, mang theo đám thuộc hạ Hải tộc rời đi.

- Tứ thiếu chủ của Loạn Hải? Nhi tử của Kình Vương bốn cánh sao? Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Trên quảng trường, Long Kình Thiên nhìn bóng dáng Tất Phương thiếu chủ Đông Hải rời đi, khóe môi cong lên.

Long Kình Thiên nhìn bóng dáng Tất Phương thiếu chủ Đông Hải rời đi, người lùn Vi Hàn cũng nhìn Tất Phương, cười nhạt.

Vi Hàn thì thầm lời chỉ có gã nghe thấy:

- Hạng nhất vòng thứ nhất? Nếu không phải ta cố ý kéo dài chút thời gian, ngươi thật sự cho rằng mình có thể được đến hạng nhất vòng thứ nhất sao?

- Cứ để ngươi đắc ý một lát.

- Đến lúc đó ta sẽ khiến ngươi biết cái gì mới là cao thủ luyện khí chân chính!

Đệ nhất, một trong tứ đại thiếu chủ Loạn Hải, Tất Phương.

Đệ nhị, thiên tài người lùn Vi Hàn!

Bóng dáng hai người rất nhanh biến mất, mọi người thu lại tầm mắt, vẫn đang xì xầm. Hai người trong một canh giờ luyện chế ra vũ khí địa phẩm sơ giai khiến mọi người rất giật mình.

So tài vẫn đang tiếp tục.

Nhưng hai người rời đi hồi lâu sau không ai luyện ra vũ khí địa phẩm sơ giai.

Người thứ ba thành công vào vòng đấu sau là một ông lão tên Lạc Quang, là luyện khí tông sư thật lâu trước kia đã nổi danh tại đại lục Thiên Lam.

Nhưng ông lão luyện chế ra cây đại đao chỉ đạt đến huyền phẩm đỉnh giai, mất nửa canh giờ.

Tiếp theo người thứ bốn, năm, ai nấy thành công tiến vào vòng thứ hai.

Nhưng bọn họ luyện chế ra vũ khí tối đa chỉ là huyền phẩm đỉnh giai.

Thời gian trôi qua, ba canh giờ qua đi, đã có ba mươi mấy thí sinh lần lượt tiến vào vòng đấu tiếp theo.

Long Kình Thiên lầm bầm:

- Cũng tới lúc rồi.

Long Kình Thiên nhìn xung quanh các thí sinh vẫn đang căng thẳng luyện khí, ngọn lửa bập bùng. Tay Long Kình Thiên lóe ánh sáng, xuất hiện một đỉnh lô năm chân không lớn không nhỏ, bộ dạng bình thường.

Đỉnh lô năm chân này là Long Kình Thiên tùy tay luyện chế ra.

Tay phải Long Kình Thiên nhẹ nhàng nâng, chỉ thấy đỉnh lô năm chân bay lên, hai tay hắn vung, từng tài liệu rơi vào trong đỉnh lô.

Nhưng khiến một số thí sinh nghi hoặc là Long Kình Thiên không làm thủ quyết luyện khí, mỗi cách một thời gian nhất định vỗ đỉnh lô một lần.

- Ha ha, tiểu tử này đang làm cái gì? Luyện khí có kiểu luyện như vậy sao? Hắn tưởng là trò con nít chơi bán đồ hàng à?

- Không biết là tên ngu nào trong gia tộc chạy ra, có loại ngốc nghếch như vậy tham gia luyện khí đại tái của tộc người lùn, không sợ mất mặt sao?

- Hắc hắc, nói không chừng người ta thật sự luyện chế ra được, nhưng chế ra một số vũ khí giết không chết một con heo!

Các thí sinh cười to.

Bởi vì trên quảng trường đại hình còn có vài vạn người vẫn đang luyện khí nên bộ dạng luyện khí quái dị của Long Kình Thiên không khiến người quan sát bên ngoài quảng trường chú ý, chỉ có một số thí sinh đứng gần hắn mới để ý tới.

Trên đài chủ tịch, trưởng lão Vi Trang tùy ý quét ánh mắt quảng trường đại hình, bỗng nhiên thấy một người quái lạ vỗ đỉnh lô, lắc đầu.

Trưởng lão Vi Trang là đại đội trưởng, luyện khí mấy trăm năm, chưa từng thấy có người luyện khí như vậy.

Xem ra luyện khí đại tái đợt sau không thể cho ai cũng vào thi, thí sinh phải thông qua vài đợt kiểm tra mới được. Trưởng lão Vi Trang thầm nhủ.

Nhưng khi người lùn thấy mặt mũi người vỗ đỉnh lô thì suýt rớt tròng mắt.

Trưởng lão Vi Trang buột miệng thất thanh:

- Là hắn!?

Trưởng lão Vi Trang nhận ra Long Kình Thiên lúc trước đi chung với Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch.

Trưởng lão Vi Trang kinh kêu khiến tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên, Đại trưởng lão Vi Hải chú ý. Đám tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên dọc theo ánh mắt của trưởng lão Vi Trang nhìn bên dưới quảng trường so tài, thấy bóng dáng Long Kình Thiên, và động tác vỗ đỉnh lô quái dị của hắn.

Đám tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên, Đại trưởng lão Vi Hải càng xem da mặt càng co giật.

Bọn họ nhìn Long Kình Thiên mười mấy phút, hắn đứng đó vỗ đỉnh lô mười mấy phút, cách đánh lộn xộn, căn bản là chơi đỉnh lô.

Tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên kiềm không được mở miệng nói:

- Tiểu tử này là ai? Gia tộc nào? Nhưng lại có loại đệ tử này tham gia luyện khí đại tái? Buồn cười, không lẽ cho rằng luyện khí đại tái của tộc người lùn ta là trò chơi sao? Cho hắn đến chơi, đến quậy?

Một trưởng lão tộc người lùn nói:

- Ha ha, nhưng ta ngược lại rất phục tiểu tử này can đảm. Các ngươi thử nghĩ xem không hiểu luyện khí thì có gan tham gia luyện khí đại tái không? Thế nhưng tiểu tử này can đảm, còn công khai ở trước mặt mấy vạn người chơi đỉnh lô.

Trưởng lão tộc người lùn nói xong kiềm không được cười phá lên.

Trưởng lão tộc người lùn khác nghe vậy cũng cười to.

- Thật ra thì ngẫu nhiên có một, hai loại người này tham gia thi đấu cũng không tệ, cho chúng ta tăng thêm niềm vui.

Một trưởng lão tộc người lùn cười nói:

- Để chúng ta nhìn vui vẻ, giải buồn.

Tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên và trưởng lão khác cười phá lên.

Trưởng lão Vi Trang cũng cười, nhưng gã cười khan, ánh mắt nhìn Long Kình Thiên không giống với đám tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên.

Đám tộc trưởng tộc người lùn Vi Nguyên, Đại trưởng lão Vi Hải không biết Long Kình Thiên nhưng trưởng lão Vi Trang thì biết.

Mặc dù Đại trưởng lão Vi Hải không biết thân phận của thanh niên tóc đen này nhưng có thể khiến một cường giả từ thánh cấp trở lên cung kính thì làm sao đơn giản được? Sao có thể đùa chơi trong luyện khí đại tái?

Nhưng dù trưởng lão Vi Trang không tin thì gã nhìn Long Kình Thiên thật lâu vẫn không thể hiểu nổi động tác vỗ đỉnh lô của hắn rốt cuộc có ý gì.

Vỗ lung tung vào đỉnh lô cũng tính là cách luyện khí sao? Trưởng lão Vi Trang lắc đầu.

Đại trưởng lão Vi Hải thấy trưởng lão Vi Trang chăm chú nhìn vào Long Kình Thiên vỗ đỉnh lô thì cười nói:

- Như thế nào? Vi Trang trưởng lão, ngươi sẽ không cho rằng tiểu tử này thật sự đang luyện khí đi? Nếu vỗ vỗ đỉnh lô cũng có thể luyện khí, vậy thì đám người chúng ta uổng phí luyện khí nhiều năm.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.