Người lùn Vi Ân nói:
- Nhà đá của tộc người lùn chúng ta đều tự tay mình xây dựng, đây là nhà phụ thân để lại cho ta, nhưng ta bạn tu luyện nên không tu sửa gì, vì vậy....
Long Kình Thiên gật đầu, nói:
- Không sao.
Ở trong mắt Long Kình Thiên thì tiên điện tiên cung hay nhà đá đều không khác nhau.
Người lùn Vi Ân là cô nhi, phụ mẫu chết sớm, cho nên Long Kình Thiên tạm trú tại đây hai ngày không có gì bất tiện.
Thế là Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu ở tạm trú nhà đá của người lùn Vi Ân, chờ đợi luyện khí đại tái hai ngày sau.
Khi Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch ngụ lại nhà của người lùn Vi Ân thì người đàn ông trung niên Hải tộc đang nói với một người đàn ông trung niên trong tòa đại điện ở chủ thành.
- Phụ thân đại nhân, Vi Trang kia thật quá càn rỡ. Lúc trước còn đỡ, bây giờ ngay trước mặt các đệ tử trong tộc không hỏi đầu đuôi đã trực tiếp mắng ta, hắn căn bản là thiên vị Vi Ân!
Người đàn ông trung niên này chính là Đại trưởng lão Vi Hải của tộc người lùn.
Đại trưởng lão Vi Hải nhìn nhi tử Vi Hàn, khẽ thở dài nói:
- Ngươi khẳng định hai người kia là ma tộc?
Vi Hàn nghe phụ thân hỏi ngược lại thì do dự, nói:
- Ta nói hai người kia là ma tộc bởi vì Vi Ân vẻ mặt hốt hoảng, gấp gáp, biểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ton-trung-sinh/2754171/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.