Hai người nhận lấy vò rượu, vẻ mặt vui mừng.
Nhưng lúc này phía xa lại truyền đến tiếng xé gió, có thêm đám người, khoảng hai, mươi chục.
Một thanh âm chói tai truyền đến:
- Thiếu gia, ta nói mấy người Võ Thần Điện đó đúng là một đám phế vật, lục phái liên thủ, thế nhưng không diệt được một Long tộc!
- Đúng vậy. Cái gì lục đại siêu cấp thế lực, ta phi! Theo ta thấy không bằng gọi là lục đại cẩu hùng thế lực còn tốt hơn!
Thanh âm kia lại vang lên:
- Nếu Ô Dương vương triều chúng ta ra tay thì đã sớm tiêu diệt Long tộc rồi!
- Đúng vậy. Ô Dương vương triều chúng ta mới là vương triều mạnh nhất, thế lực cường nhất đại lục Thiên Lam! Lục phái muốn nuốt bảo khố của Long tộc lại không sờ được một cái vảy của người ta, lại chết chín mươi vị thánh cấp, thật là trò cười cho nhân tộc đại lục Thiên Lam chúng ta.
- Thiếu gia, không bằng Ô Dương vương triều chúng ta xuất binh san bằng Long tộc đi?
- Đúng vậy. Thiếu gia, Ô Dương vương triều chúng ta xuất binh ngàn vạn, dù mỗi người một ngụm nước miếng cũng đủ chết chìm Long tộc. Đến lúc san bằng Long tộc lại càn quét một số chủng tộc khác, để ta xem Võ Thần Điện lục phái còn dám vênh váo như vậy nữa không!
Từng thanh âm cuồng ngạo, chói tai từ xa đến gần.
Mọi người nghe, biểu tình khác nhau.
Long Kình Thiên sắc mặt bình tĩnh. Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ton-trung-sinh/2754113/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.